ký ức trên trang giấy vụn

Chương 1: Bờ sông và trang giấy ướt


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Chiều muộn. Bầu trời như bị xé rách bởi những vệt mây xám, dòng sông lặng lờ chảy, mang theo lá khô và rác rưởi trôi dạt về cuối bãi. Nam ngồi thẫn thờ trên gò đất cũ – nơi cậu vẫn thường đến khi muốn trốn tránh tiếng thở dài của mẹ trong căn nhà nhỏ.

Một vật gì đó trắng nhạt bất chợt mắc vào rễ cây bên mép nước. Nam tò mò bước lại, cúi xuống nhặt. Đó chỉ là một tờ giấy nhàu nát, ướt sũng, mực lem nhem loang lổ. Cậu định vo lại quăng đi, nhưng ánh mắt bất chợt dừng lại ở những dòng chữ run run:

"Ngày... tháng... Tôi lại mơ về một điều không thể... nhưng vẫn khao khát như lần đầu tiên..."

Nam khựng người. Nét chữ không xa lạ, gợi nhớ những tấm thiệp chúc Tết năm nào mà mẹ vẫn giữ trong ngăn tủ. Trái tim cậu bỗng đập nhanh, như thể một sợi dây vô hình kéo cậu về phía quá khứ mà cậu chưa từng hiểu hết.

Cậu áp tờ giấy vào lòng bàn tay, run rẩy. Dòng sông trước mặt bỗng không còn yên bình, mà như chở theo những bí mật đang đợi cậu lật mở.

Nam ngẩng lên, nhìn ánh hoàng hôn đang tắt dần. Trong khoảnh khắc đó, cậu không biết rằng hành trình tìm lại bóng hình người cha đã mất sẽ bắt đầu từ mảnh giấy vụn bé nhỏ này.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×