Buổi tối hôm đó, Kha đưa An đến một khu vực đang bị giải tỏa. Những tòa nhà cũ kỹ, đổ nát, sắp trở thành đống phế liệu. Đây là địa điểm lý tưởng cho các buổi triển lãm nghệ thuật đường phố cuối cùng của những người muốn để lại dấu ấn trước khi mọi thứ biến mất.
An mặc một chiếc quần jeans tối màu và áo khoác da mỏng, một sự phá cách lớn so với trang phục thường ngày. Cô đã hoàn toàn chuẩn bị tâm lý cho một buổi tối thách thức khác.
Họ leo lên tầng thượng của một tòa nhà bỏ hoang. Không khí lạnh và ẩm, nhưng tầm nhìn ra thành phố lấp lánh lại vô cùng ngoạn mục. Kha mang theo hai lon bia và một chiếc máy chiếu nhỏ.
"Không có âm nhạc ồn ào. Không có đám đông. Hôm nay, cô sẽ đối diện với sự trống rỗng," Kha nói, giọng anh ta trầm lắng. "Đây là nơi mọi thứ kết thúc và mọi thứ bắt đầu. Giống như cuộc sống của cô."
Anh ta bắt đầu chiếu những hình ảnh lên bức tường đối diện: những bức ảnh đen trắng về thành phố cũ, về những khuôn mặt bị lãng quên, về những góc khuất mà An, người làm việc tại thư viện, chưa từng thấy trong các tài liệu chính thống.
An bị cuốn hút. Cô nhận ra, đây là lịch sử sống, một sự thật trần trụi hơn bất kỳ cuốn sách nào cô đã bảo tồn.
"Anh đã tìm thấy những bức ảnh này ở đâu?" An hỏi, sự tò mò của cô lấn át sự e dè.
"Trong những cuốn sổ tay bị vứt đi, trong những góc tối," Kha đáp. "Chúng là những gì còn sót lại của tâm hồn thành phố này. Chúng là những gì các người đã đánh mất khi cố gắng tạo ra sự trật tự."
Họ ngồi cạnh nhau, sự căng thẳng dịu đi, thay vào đó là một sự kết nối bất ngờ. Họ trao đổi về sự bảo tồn và sự phá hủy, về ý nghĩa của việc lưu giữ quá khứ. Lần đầu tiên, An thấy Kha không còn là một kẻ thô lỗ, mà là một người đàn ông có tầm nhìn, có sự nhạy cảm sâu sắc.
Đột nhiên, tiếng còi hú vang lên từ phía dưới. Ánh đèn pin quét qua tòa nhà.
"Cảnh sát khu vực," Kha thì thào, giọng anh ta trở nên nghiêm trọng. "Họ không thích những hoạt động ở đây. Chúng ta phải đi."
Kha nắm lấy tay An và kéo cô đứng dậy. Anh ta dẫn cô vào một cầu thang tối tăm, cũ kỹ.
"Nhanh lên!" Kha thúc giục. "Nếu bị bắt ở đây, cô sẽ mất uy tín với thư viện. Và tôi sẽ bị phạt nặng."
Họ chạy xuống cầu thang, những bước chân dồn dập trong bóng tối. Sự gấp gáp, nguy hiểm đã tạo ra một sự thân mật ngoài ý muốn. Trong một khúc cua gấp, An trượt chân. Kha phản xạ nhanh chóng, xoay người lại và ôm chặt lấy cô.
Họ va vào tường, Kha chắn chắn cho cô. Cơ thể anh ta áp sát cô, hơi thở anh ta phả vào tóc cô. An cảm nhận được sức nóng và sự mạnh mẽ của anh ta. Cô không còn là nhân viên thư viện nghiêm cẩn, mà là một người phụ nữ hoàn toàn phụ thuộc vào sự bảo vệ của anh ta.
"Cô ổn chứ?" Kha hỏi, giọng anh ta lo lắng.
An không thể trả lời. Cô chỉ có thể cảm nhận. Sự gần gũi đột ngột này, trong khoảnh khắc sinh tử này, đã rút ngắn ranh giới giữa họ xuống con số không. Sự khao khát bị dồn nén của An, sự tò mò về sự tự do của anh ta, tất cả bùng nổ.
Kha nhìn xuống An, ánh mắt anh ta không còn sự trêu chọc hay thách thức, mà là sự hấp dẫn thuần túy.
Tiếng bước chân của cảnh sát vọng lên từ phía dưới. Sự nguy hiểm là có thật.
"Chúng ta phải nấp," Kha nói. Anh ta kéo An vào một góc tối, chật hẹp, nơi những tấm bạt phủ nằm chất đống.
Trong bóng tối, bị bao quanh bởi mùi bụi bẩn và hơi thở gấp gáp của đối phương, họ hoàn toàn bị cô lập. An ngước nhìn Kha. Trong khoảnh khắc đó, cô quên mất quy tắc, quên mất công việc. Cô chỉ thấy sự khao khát đang trào dâng.
Kha cúi xuống, không một lời nói, và đặt môi lên môi cô. Đó không phải là một nụ hôn thô bạo, mà là sự khám phá và xác nhận về sự căng thẳng đã tích tụ giữa họ. An đáp lại, sự e dè của cô tan biến dưới sự kiểm soát của anh ta.
Họ ở đó, ẩn mình trong bóng tối, trong khi sự nguy hiểm đang rình rập. Nụ hôn là một lời thú tội: rằng trò chơi đã vượt qua ranh giới trí tuệ và bước vào lãnh thổ của khao khát không thể chối cãi.
Khi tiếng bước chân đi xa, Kha từ từ rời ra. Anh ta nhìn vào đôi mắt bối rối và khao khát của An.
"Bây giờ cô đã biết," Kha thì thào. "Cô không sợ sự hỗn loạn. Cô sợ cảm xúc."
An không thể phủ nhận. Cô đã thất bại trong việc kiểm soát bản thân. Cô đã chấp nhận sự nguy hiểm, và đổi lại, cô đã có được một sự gần gũi thân mật ngoài mọi dự tính. Ranh giới giữa họ đã bị xóa nhòa hoàn toàn.