làng bá đạo

Chương 3: Bà hàng xóm chuyên hóng hớt, lan tin như gió


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Tùng vừa mới quen dần với cái loa phóng thanh biết “ca cải lương” của ông trưởng thôn, thì sáng sớm hôm sau, tin đồn đã lan khắp làng:

– Ê, nghe nói thằng Tùng mới về làng là kỹ sư nông nghiệp hạng vip đó! – Một bác xe thồ ngồi uống trà nói.

– Kỹ sư gì, tui nghe bà Bảy nói nó là… bác sĩ phẫu thuật thú y! – Một bà khác chen vào.

– Trời, ai nói bậy, tui mới nghe bà Tám bảo nó về đây mở… công ty sản xuất… mì gói hữu cơ đó!

Tùng nghe xong mà muốn xỉu. Anh mới về làng được có ba hôm, còn chưa kịp nói nghề nghiệp, mà tự dưng đã có tới ba cái “nghề” gắn vô người.

Nguồn cơn, dĩ nhiên xuất phát từ bà hàng xóm lừng danh: bà Ba Gấm – người có biệt danh “Đài Phát Thanh Không Dây”.

Bà này có tài đặc biệt: chỉ cần trong bán kính một trăm mét mà có ai mở miệng nói một câu, dù nhỏ như tiếng muỗi, bà cũng sẽ nghe được. Và chỉ trong vòng nửa tiếng, cả làng từ đầu xóm tới cuối chợ đều biết.

Sáng hôm ấy, Tùng vừa bước ra khỏi nhà, bà Ba đã hớn hở chạy tới, tay chống nạnh, miệng nói như súng liên thanh:

– Trời đất ơi, cháu Tùng về rồi à? Nghe nói cháu học giỏi lắm, chắc sắp mở bệnh viện cho… trâu bò chứ gì? Ờ mà tui nghe thêm, cháu còn định lấy vợ trong làng, phải không? Nói đi, nói đi!

Tùng ngơ ngác:

– Dạ… cháu chỉ mới về chơi, chưa có…

– Thôi, ngại chi, trai tân gái làng đầy. Tui nói trước nha, con nhỏ bên kia xóm cười xinh lắm đó, hay là…

Chưa kịp để Tùng thanh minh, bà đã xoay qua gọi toáng:

– Bà Tư ơi, ra đây coi! Thằng Tùng về làng định mở công ty, lại còn sắp cưới vợ nữa nè!

Năm phút sau, Tùng bỗng thấy mình đang đứng giữa vòng vây tám bà, mười ông, ai cũng nhao nhao hỏi:

– Công ty cháu đặt ở đâu?

– Cháu cưới vợ thì nhớ mời cả làng nhé!

– Làm đám cưới nhớ livestream, thôn trưởng có kinh nghiệm lắm!

Tùng toát mồ hôi hột. Anh lắc đầu nguầy nguậy, nhưng càng thanh minh thì tin đồn càng… thêm màu sắc.

Chiều đến, đi ra chợ, Tùng nghe loáng thoáng:

– Nó học ở thành phố về, chắc sắp mở trường dạy… làm nông bằng robot.

– Ờ ờ, tui còn nghe nó quen cả… ca sĩ nổi tiếng trên tivi đó!

Tùng muốn lăn ra giữa chợ mà gào lên: “Con xin thề, con chỉ biết trồng rau thôi!”

Về tới nhà, ông trưởng thôn lại gọi điện sang, giọng đầy hứng khởi:

– Tùng ơi, bà con bảo cháu mở công ty mì gói, đúng hông? Nếu đúng thì mai ta tổ chức họp làng, tui sẽ… livestream thông báo cho cả nước biết!

Tùng cắn răng:

– Cháu xin bác… đừng livestream nữa. Con chưa làm gì hết!

Bên kia đầu dây, ông trưởng thôn vẫn cười hề hề:

– Không làm gì mà nổi tiếng thế này, cháu giỏi thật!

Tối hôm đó, Tùng nằm dài trên giường, thở dài một tiếng. Về quê tưởng yên bình, ai dè thành… tâm điểm giải trí của cả làng.

Anh lẩm bẩm:

– Nếu mai bà Ba mà hóng tiếp, chắc mình phải tìm cách “phản công” thôi, không thì sớm muộn cũng bị dựng thành phim truyền hình dài tập…


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×