lệnh điều chuyển đến giường ceo

Chương 4: Đêm Định Mệnh Trong Căn Hộ Áp Mái


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

An Chi trở về căn hộ áp mái sang trọng trong trạng thái tinh thần hỗn loạn. Cơ thể cô vẫn còn nóng ran vì nụ hôn mãnh liệt và bá đạo của Khắc Niệm trong góc tối hành lang. Cô nhanh chóng tháo chiếc váy dạ hội, để nó rơi xuống sàn nhà đá cẩm thạch mát lạnh.

Cô bước vào phòng tắm, mở vòi sen. Nước nóng xối xả cố gắng gột rửa đi mùi rượu, mùi nước hoa mạnh mẽ và cảm giác dấu ấn sở hữu mà anh ta để lại trên môi cô. Nhưng sự bàng hoàng và sợ hãi không thể bị gột sạch. Cô biết rõ chuyện gì sắp xảy ra. Anh ta đã tuyên bố: "Bữa tiệc chính chỉ mới bắt đầu."

Tắm xong, An Chi quấn chiếc khăn tắm bông mềm mại quanh người. Cô tìm thấy một chiếc áo choàng lụa mỏng màu trắng tinh khiết trong tủ quần áo mới của cô. Cô khoác nó lên, hy vọng lớp vải mỏng manh này có thể bảo vệ cô khỏi sự thô bạo sắp tới. Cô ngồi xuống mép giường kingsize, trái tim đập thình thịch. Cô chờ đợi anh ta. Sự chờ đợi, trong im lặng tuyệt đối của căn hộ, càng khiến thần kinh cô căng như dây đàn.

Tiếng cửa mở khe khẽ, không hề báo trước. An Chi giật mình quay lại.

Khắc Niệm đứng ở ngưỡng cửa. Anh ta đã cởi bỏ áo vest và cà vạt. Chiếc áo sơ mi trắng được mở hai cúc trên cùng, để lộ lồng ngực rắn chắc và làn da đồng khỏe khoắn. Anh ta bước vào, chậm rãi, uy nghi, giống như một con thú săn mồi đang tiến về phía con mồi đã bị mắc bẫy. Ánh mắt anh ta đen sâu, đầy khao khát và dã tâm.

"Làm tốt lắm, An Chi. Cô đã biết cách đợi tôi." Khắc Niệm nói, giọng trầm ấm, nhưng ẩn chứa sự bá đạo không thể chối cãi.

Anh ta bước đến bên tủ rượu, rót một ly whisky sóng sánh, rồi quay lại nhìn cô. An Chi vẫn ngồi trên mép giường, hai tay siết chặt tà áo choàng.

"Sợ hãi?" Anh ta hỏi, không phải để nhận câu trả lời, mà chỉ để xác nhận sự yếu đuối của cô.

"Anh... anh đã nói anh không thích nợ ai thứ gì..." Giọng An Chi run rẩy.

Khắc Niệm uống cạn ly rượu trong một hơi, sau đó đặt mạnh ly xuống bàn. "Đúng. Tôi không thích nợ. Và bây giờ là lúc cô trả nợ. Mạng sống của tôi rất đắt giá, An Chi. Cô nghĩ cô có thể trả bằng gì ngoài... cô?"

Anh ta tiến lại gần, đôi chân dài sải bước nhanh chóng. Khi anh ta đứng trước mặt cô, áp lực từ cơ thể anh ta bao trùm lấy An Chi.

"Đừng sợ hãi, An Chi. Tôi sẽ không làm cô đau. Tôi sẽ khiến cô... khao khát tôi."

Khắc Niệm cúi xuống, dùng ngón tay cái thô ráp vuốt ve lên đôi môi sưng mọng vì nụ hôn trước đó của cô. "Đỏ mọng. Tôi thích nó."

Anh ta kéo cô đứng dậy. Chiếc áo choàng lụa của An Chi trượt nhẹ trên da, không thể che giấu được những đường cong quyến rũ đang run rẩy. Khắc Niệm đưa tay ra, nhẹ nhàng kéo dây thắt lưng lụa, khiến chiếc áo choàng từ từ tuột khỏi vai cô.

"Thuần khiết và bốc lửa. Sự kết hợp hoàn hảo."

Chiếc áo choàng rơi xuống sàn. An Chi đứng đó, chỉ còn lớp nội y ren mỏng manh. Cô nhắm chặt mắt, sự xấu hổ và cảm giác trần trụi khiến cô muốn khóc.

Khắc Niệm nhìn cô, ánh mắt không hề giấu giếm dục vọng. Anh ta dùng một tay đỡ lấy gáy cô, tay kia siết lấy eo. "Mở mắt ra, An Chi. Nhìn tôi. Cô phải nhớ rõ người đàn ông đang chiếm hữu cô là ai."

An Chi từ từ mở mắt. Trước mặt cô là khuôn mặt hoàn hảo, ánh mắt nóng rực như ngọn lửa.

Khắc Niệm cúi xuống, hôn lên xương quai xanh mềm mại của cô, từ từ trượt xuống hõm ngực. An Chi bật ra một tiếng rên khẽ. Nụ hôn này không còn là sự thô bạo chiếm đoạt, mà là sự khám phá, khiến cô run rẩy vì cảm giác mới lạ.

"Cô là của tôi. Mọi thứ đều thuộc về tôi." Anh ta thì thầm bên tai cô, trước khi nghiền môi cô trong một nụ hôn sâu hơn, nồng nhiệt hơn bất cứ nụ hôn nào trước đây. Bàn tay Khắc Niệm không ngừng khám phá. Anh ta bế bổng cô lên, khiến An Chi quấn chân quanh eo anh ta theo phản xạ.

"Chúng ta sẽ bắt đầu trả nợ đêm nay, An Chi." Anh ta đặt cô xuống chiếc giường lớn. "Đừng kháng cự. Chỉ cần tận hưởng quyền lực tuyệt đối của tôi."

Chiếc khăn lụa mà cô dùng để cứu anh ta nằm trên bàn đầu giường. Khắc Niệm cầm nó lên, hít hà mùi hương tinh khiết còn vương lại của cô. "Món nợ này... sẽ kéo dài rất lâu. Cả đời."

Và Khắc Niệm bắt đầu sở hữu cô, trong đêm đầu tiên đó, bằng tất cả sự bá đạo, quyền lực và khát khao không thể kiểm soát của một CEO độc đoán. Tiếng thở dốc của An Chi bị nuốt chửng trong màn đêm, hòa cùng sự cuồng nhiệt và uy quyền của Khắc Niệm. Cô không còn là An Chi ngây thơ của phòng Marketing nữa. Cô đã trở thành vật sở hữu của Tổng Tài.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×