Tòa trang viên của môn phái vẫn chìm trong bóng tối của màn đêm. Ánh sáng từ các ngọn đèn lồng chiếu rọi xuyên qua khung cửa sổ, tạo nên những vệt sáng nhảy múa trên mặt đất. Trong phòng tập luyện, Trần Minh đang ngồi thiền, tâm tư dồn hết vào việc luyện khí.
Đột nhiên, một tiếng gõ cửa nhẹ vang lên. “Trần Minh, có thể vào không?” Một giọng nói nữ tính nhẹ nhàng cất lên. Đó là Lưu Linh, một nữ đệ tử trong môn phái, người đã tiếp xúc với Trần Minh vài lần trước đây.
“Xin mời vào!” Trần Minh đứng dậy và mở cửa. Lưu Linh bước vào, mặc bộ trang phục đạo sĩ thanh nhã, ánh mắt sáng như sao.
“Chào Trần Minh, ta muốn thảo luận một số vấn đề với ngươi,” Lưu Linh nói, hơi cúi đầu chào.
“Chào Lưu Linh. Có chuyện gì cần thảo luận?” Trần Minh hỏi, cảm thấy bất ngờ nhưng cũng rất vui khi có cơ hội trò chuyện với nàng.
“Ta muốn nói về việc ngươi đã học được nhiều kỹ thuật trong thời gian ngắn. Rõ ràng, ngươi rất chăm chỉ và tài giỏi,” Lưu Linh nói, ánh mắt ngưỡng mộ. “Tuy nhiên, ta cảm thấy ngươi cần thêm một chút trợ giúp trong việc luyện khí.”
“Cảm ơn sự quan tâm của nàng. Ta rất sẵn lòng lắng nghe và học hỏi thêm,” Trần Minh đáp, vẻ mặt nghiêm túc.
“Vậy thì hãy đi theo ta. Ta muốn dẫn ngươi đến một nơi mà ta nghĩ sẽ hữu ích cho việc tu luyện của ngươi,” Lưu Linh mời, và bắt đầu đi ra khỏi phòng.
Trần Minh theo sát nàng, đi qua hành lang tối và dừng lại trước một cánh cửa gỗ khắc họa hoa văn tinh xảo. “Nơi này là gì?” cậu hỏi.
“Đây là Thư Viện Đạo, nơi lưu giữ nhiều bí kíp và tài liệu quý giá về tu luyện. Ta nghĩ rằng ngươi có thể tìm thấy nhiều điều bổ ích ở đây,” Lưu Linh giải thích, tay nàng nhẹ nhàng mở cửa.
Bên trong thư viện, ánh sáng từ những ngọn đèn dầu chiếu sáng những kệ sách đầy ắp. Trần Minh nhìn xung quanh với sự ngạc nhiên và háo hức. “Nơi này thật tuyệt vời! Có quá nhiều sách và tài liệu.”
“Đúng vậy. Hãy tìm những cuốn sách về Kinh Mạch và Đan Dược. Chúng rất quan trọng trong việc luyện nội đan và tu luyện,” Lưu Linh chỉ dẫn, vẻ mặt nàng rạng rỡ.
“Ta sẽ tìm ngay,” Trần Minh nói và bắt đầu di chuyển giữa các kệ sách.
Một lúc sau, Trần Minh cầm trên tay một cuốn sách dày, bìa màu xanh lá cây với tiêu đề “Kinh Mạch và Nội Đan”. “Nàng có thể giải thích thêm về cuốn sách này không?” Trần Minh hỏi, ánh mắt tò mò.
“Cuốn sách này mô tả chi tiết về các loại kinh mạch trong cơ thể và cách dẫn khí qua chúng. Nó cũng cung cấp các kỹ thuật và phương pháp để cải thiện khả năng lưu thông khí lực,” Lưu Linh giải thích.
“Nghe có vẻ rất hữu ích. Ta sẽ nghiên cứu nó cẩn thận,” Trần Minh gật đầu.
“Hãy xem phần này về ‘Kinh Mạch Nhâm’,” Lưu Linh chỉ vào một đoạn trong sách. “Đây là kinh mạch chính để dẫn khí từ dưới lên trên. Hiểu rõ về nó sẽ giúp ngươi điều chỉnh khí lực tốt hơn.”
“Cảm ơn nàng. Ta sẽ học thuộc ngay,” Trần Minh hăng hái.
“Còn một điều nữa, ta nghe nói ngươi đang tập luyện khá vất vả. Đừng quên nghỉ ngơi và chăm sóc bản thân,” Lưu Linh nhắc nhở, ánh mắt nàng đầy lo lắng.
“Ta cảm ơn sự quan tâm của nàng. Ta sẽ cố gắng cân bằng giữa luyện tập và nghỉ ngơi,” Trần Minh đáp, cảm kích.
Khi Lưu Linh chuẩn bị rời khỏi, Trần Minh gọi với theo. “Lưu Linh, cảm ơn vì đã dẫn ta đến đây. Ta rất biết ơn.”
“Không có gì. Nếu cần thêm sự giúp đỡ, cứ đến tìm ta. Ta sẽ luôn sẵn lòng giúp đỡ,” Lưu Linh mỉm cười, rồi bước ra khỏi thư viện.
Trần Minh quay lại với cuốn sách, chăm chú nghiên cứu các ký tự và phương pháp. Cậu cảm thấy hứng thú với những kiến thức mới mẻ này và quyết tâm sẽ luyện tập thật chăm chỉ.
***
Sáng hôm sau, Trần Minh quyết định thực hiện một bài tập mới mà cậu đã học từ cuốn sách. Trong sân luyện tập, cậu đứng giữa không gian rộng lớn, ánh sáng mặt trời chiếu rọi làm sáng bừng không gian xung quanh.
Huyền Đạo xuất hiện, bước vào sân với vẻ mặt nghiêm túc. “Trần Minh, hôm nay ta sẽ kiểm tra tiến bộ của ngươi. Hãy cho ta thấy những gì ngươi đã học được.”
“Dạ, thầy!” Trần Minh trả lời, tự tin và sẵn sàng.
“Ta muốn ngươi thực hiện kỹ thuật dẫn khí qua Kinh Mạch Nhâm. Đây là một bước quan trọng trong việc tạo ra nội đan,” Huyền Đạo ra lệnh.
Trần Minh hít một hơi thật sâu, rồi bắt đầu thực hiện các động tác mà cậu đã học. Cậu cảm nhận dòng khí chảy từ dưới lên trên, theo đúng hướng dẫn.
Huyền Đạo quan sát với sự chăm chú. “Ngươi đã làm khá tốt. Nhưng hãy nhớ rằng, việc điều chỉnh khí lực là một quá trình tinh tế. Hãy cố gắng điều chỉnh từng chút một.”
“Vâng, thầy. Tôi sẽ cải thiện,” Trần Minh đáp, cố gắng duy trì sự tập trung.
“Kế tiếp, ta muốn xem cách ngươi ứng dụng các kỹ thuật chiến đấu trong thực tế. Hãy tấn công ta và cho ta thấy sức mạnh của ngươi,” Huyền Đạo yêu cầu.
Trần Minh gật đầu, bắt đầu thực hiện các động tác tấn công. Cậu cảm nhận sức mạnh từ khí lực trong cơ thể, và mỗi cú đấm, cú đá đều được thực hiện với sự chính xác.
Huyền Đạo lùi lại và đánh giá. “Tốt. Tuy nhiên, ngươi vẫn cần phải cải thiện tốc độ và sự chính xác. Hãy luyện tập thêm.”
“Dạ, thầy. Tôi sẽ luyện tập nhiều hơn,” Trần Minh khẳng định.
“Ta có một bí quyết nhỏ cho ngươi,” Huyền Đạo nói, ánh mắt ông có chút bí ẩn. “Khi chiến đấu, không chỉ là về sức mạnh, mà còn là về sự hiểu biết về đối thủ. Ngươi cần phải cảm nhận và dự đoán các động thái của họ.”
“Cảm nhận và dự đoán? Làm thế nào để tôi có thể làm điều đó?” Trần Minh hỏi, tò mò.
“Ngươi cần phải tinh ý, lắng nghe tiếng thở của đối thủ, quan sát các chuyển động nhỏ. Từ đó, ngươi sẽ có thể đoán được các động thái tiếp theo của họ,” Huyền Đạo giải thích.
“Cảm ơn thầy, tôi sẽ ghi nhớ điều đó và áp dụng vào thực tế,” Trần Minh nói, lòng đầy quyết tâm.
“Khi kết thúc buổi tập hôm nay, ta sẽ dẫn ngươi đến một nơi đặc biệt trong môn phái. Đó là nơi lưu giữ các bí kíp về tu luyện cao cấp,” Huyền Đạo nói, khiến Trần Minh cảm thấy hồi hộp và háo hức.
“Thật tuyệt! Tôi rất mong chờ,” Trần Minh vui vẻ trả lời.
Sau khi buổi tập kết thúc, Huyền Đạo dẫn Trần Minh đến một tòa nhà cổ kính nằm khuất trong một khu vực xa lạ của môn phái. “Đây là Tàng Kinh Các. Nơi đây lưu giữ nhiều bí kíp và tài liệu quan trọng về tu luyện.”
“Thật ấn tượng!” Trần Minh nhìn quanh, cảm nhận sự uy nghi của nơi này.
“Ngươi có thể tìm thấy những cuốn sách quý giá trong này. Nhưng nhớ rằng, việc nghiên cứu và áp dụng những kiến thức này cần thời gian và sự kiên nhẫn,” Huyền Đạo dặn dò.
“Dạ, tôi sẽ chú ý,” Trần Minh đáp, ánh mắt sáng lên với niềm tin và sự quyết tâm.
“Hãy vào trong và bắt đầu khám phá. Ta sẽ ở ngoài chờ ngươi,” Huyền Đạo nói và đứng lại bên ngoài cửa.
Trần Minh bước vào Tàng Kinh Các, cảm nhận không khí cổ kính và trang nghiêm. Cậu bắt đầu tìm kiếm những cuốn sách và tài liệu quý giá, lòng dâng trào hứng thú và khao khát tri thức.
Những kệ sách cao chót vót, phủ bụi mờ, chứa đầy những cuốn sách với bìa da cũ kỹ. Ánh sáng từ những ngọn đèn dầu yếu ớt tạo nên một không gian mờ ảo, giống như lạc vào thế giới huyền bí của những bí mật tu luyện.
“Cái này có vẻ thú vị,” Trần Minh nói với mình khi cậu rút ra một cuốn sách dày có tựa đề “Đạo Huyền Bí”. Cậu mở ra và thấy trang đầu tiên đầy những ký tự phức tạp. “Những nguyên lý cơ bản về tu luyện nội đan… Thú vị thật!”
“Ngươi tìm thấy gì rồi?” Huyền Đạo hỏi từ ngoài cửa, giọng ông vang vọng trong không gian tĩnh lặng.
“Thầy, đây là cuốn sách về nội đan! Nó nói về cách dẫn khí và tạo ra nội đan!” Trần Minh đáp, ánh mắt rực sáng.
“Đúng vậy, nhưng ngươi cũng cần phải biết rằng việc thực hành không thể thiếu. Học thuộc lòng mà không áp dụng sẽ không mang lại kết quả,” Huyền Đạo nhắc nhở, bước vào bên trong.
“Dạ, tôi hiểu. Vậy tôi nên bắt đầu thực hành từ đâu?” Trần Minh hỏi.
“Bắt đầu từ những lý thuyết cơ bản trước. Hãy thử áp dụng những gì ngươi đã học về Kinh Mạch Nhâm và dẫn khí trong thực tế. Sau đó, ngươi có thể áp dụng kiến thức từ cuốn sách này,” Huyền Đạo giải thích.
“Vâng, tôi sẽ làm như vậy!” Trần Minh gật đầu, lòng đầy quyết tâm. Cậu đặt cuốn sách xuống và chuẩn bị tư thế thiền định, lòng đầy kiên nhẫn.
“Nhớ rằng, điều quan trọng nhất là cảm nhận sự lưu thông của khí. Đừng quá tập trung vào những điều lý thuyết,” Huyền Đạo nói, đứng bên cạnh để theo dõi.
Trần Minh nhắm mắt lại, hít vào thật sâu, cảm nhận không khí tràn đầy trong phổi. “Tôi sẽ cố gắng dẫn khí từ dưới lên theo Kinh Mạch Nhâm,” cậu thầm nghĩ, và bắt đầu tập trung.
Mồ hôi bắt đầu lăn xuống trán khi cậu cố gắng tập trung, dẫn khí từ vùng chân lên đến đan điền. “Tôi cảm thấy khí đang dâng lên…” cậu cảm nhận được sự chuyển động của dòng khí.
“Rất tốt. Giữ vững cảm giác đó. Hãy để khí lưu thông tự nhiên,” Huyền Đạo khuyến khích, giọng ông nhẹ nhàng.
Sau một khoảng thời gian, Trần Minh mở mắt ra, hơi thở dồn dập. “Tôi cảm thấy có một sự chuyển biến trong người! Nhưng liệu đó có phải là nội đan không?” cậu hỏi, cảm giác vừa hào hứng vừa lo lắng.
“Chưa phải. Đó chỉ là sự khởi đầu. Để có được nội đan, ngươi cần phải kiên trì luyện tập và kết hợp nhiều kỹ thuật khác nhau. Hãy tiếp tục,” Huyền Đạo chỉ dẫn.
Trần Minh lại nhắm mắt, tiếp tục dẫn khí, và lần này, cậu cảm thấy khí lực mạnh mẽ hơn, dâng trào như một dòng suối. “Có lẽ tôi đang dần làm chủ được nó!” cậu thầm nghĩ.
“Rất tốt, Trần Minh! Hãy giữ vững tinh thần này!” Huyền Đạo khích lệ.
Một lúc sau, Trần Minh dừng lại, mồ hôi đổ ướt áo. “Tôi có cảm giác như mình đã tiến bộ, nhưng tôi vẫn chưa cảm thấy hoàn toàn tự tin,” cậu thổ lộ.
“Đó là điều bình thường. Ai cũng phải trải qua cảm giác đó trong quá trình tu luyện. Quan trọng là ngươi phải tin vào bản thân,” Huyền Đạo nói, ánh mắt ông truyền đạt sự ấm áp.
“Thầy, tôi muốn trở thành một tu sĩ mạnh mẽ, bảo vệ môn phái và những người tôi yêu thương!” Trần Minh quyết tâm.
“Điều đó rất tốt. Nhưng hãy nhớ rằng, sức mạnh không chỉ đến từ việc luyện tập, mà còn từ việc hiểu biết về bản thân và xung quanh,” Huyền Đạo nói. “Càng mạnh mẽ, ngươi càng phải đối mặt với nhiều trách nhiệm.”
“Vâng, tôi sẽ không quên điều đó!” Trần Minh khẳng định, cảm thấy tự hào về quyết tâm của mình.
***
Sau khi luyện tập trong Tàng Kinh Các, Trần Minh và Huyền Đạo trở lại sân tập luyện. “Hôm nay, ta muốn ngươi thử sức với một bài kiểm tra thực tế. Ngươi sẽ đấu với một trong những đệ tử khác để áp dụng những gì đã học,” Huyền Đạo thông báo.
“Đấu với ai, thầy?” Trần Minh hỏi, lòng đầy háo hức nhưng cũng có phần hồi hộp.
“Ngươi sẽ đấu với Lý Thành. Hắn là một trong những đệ tử giỏi nhất. Đây là cơ hội để ngươi áp dụng kỹ năng và kiến thức,” Huyền Đạo giải thích.
“Dạ, tôi sẵn sàng!” Trần Minh trả lời, sự hứng khởi lấp lánh trong ánh mắt.
Huyền Đạo ra hiệu cho Lý Thành bước ra từ phía sau. Hắn là một chàng trai cao lớn, với ánh mắt sắc sảo và thân hình rắn rỏi. “Chào ngươi, Trần Minh. Ta nghe nói ngươi đã tiến bộ rất nhanh. Hãy cho ta thấy khả năng của ngươi!” Lý Thành nói với giọng tự tin.
“Cảm ơn! Tôi sẽ cố gắng hết sức,” Trần Minh đáp lại, dù trong lòng có chút lo lắng.
“Được rồi, hãy bắt đầu! Cố gắng không giữ lại sức mạnh!” Huyền Đạo chỉ đạo, và hai người bắt đầu chuẩn bị tư thế chiến đấu.
Trần Minh tập trung vào từng động tác của Lý Thành, cố gắng nhớ lại lời Huyền Đạo về việc quan sát và dự đoán. “Hắn di chuyển rất nhanh,” cậu thầm nghĩ.
Lý Thành là người đầu tiên tấn công, lao về phía Trần Minh với một cú đấm mạnh mẽ. “Cẩn thận!” Huyền Đạo kêu lên.
Trần Minh nhanh chóng né sang bên trái, cảm nhận được luồng khí dồn dập phía sau. “Cần phải tập trung!” cậu nhủ thầm, và lập tức phản công bằng một cú đá mạnh.
Lý Thành lùi lại, nhưng không mất thế chủ động. “Tốt lắm! Nhưng hãy chuẩn bị cho những đòn tiếp theo!” hắn nói, và nhanh chóng lao vào tấn công.
Trần Minh cảm thấy hơi lo lắng, nhưng vẫn giữ vững tinh thần. “Tôi có thể làm được!” cậu tự nhủ và nỗ lực dẫn khí vào chân, thực hiện một cú đá mạnh.
Huyền Đạo đứng bên ngoài quan sát, cảm nhận được áp lực trong không khí. “Trần Minh, hãy nhớ đến những gì ngươi đã học về việc dẫn khí và ứng dụng nó!” ông kêu gọi.
Trần Minh thở sâu, cảm nhận dòng khí trong người. “Tôi sẽ không bỏ cuộc!” cậu thét lên và lao vào phản công.
“Ngươi có thể làm tốt hơn nữa!” Huyền Đạo khuyến khích.
Lý Thành cũng không kém phần quyết tâm, hắn nhanh chóng nhảy lên, thực hiện một cú đá từ trên cao. “Hãy cẩn thận!” hắn hô lớn.
Trần Minh nhanh chóng đưa tay lên đỡ và phản công ngay lập tức. Cảm giác như thời gian ngưng lại khi hai người giao đấu, mỗi cú đánh, mỗi động tác đều mang đầy ý nghĩa.
Cuộc chiến diễn ra một cách gay cấn, cả hai không ngừng thay đổi thế trận, cố gắng tìm ra điểm yếu của đối phương. Cuối cùng, Trần Minh cảm nhận được một cơ hội. “Đây là thời điểm!” cậu thầm nghĩ.
Cậu nhanh chóng dẫn khí vào tay, và thực hiện một cú đấm với tất cả sức mạnh và khí lực. “Cú đấm của tôi!” Trần Minh hô lên.
Lý Thành không kịp trở tay, bị cú đấm của Trần Minh đánh trúng. Hắn lùi lại, mất thăng bằng và ngã xuống đất. “Ngươi đã thắng!” hắn thừa nhận, hơi thở dồn dập.
Trần Minh đứng lại, lòng tràn đầy vui mừng nhưng cũng đầy lo lắng. “Tôi không muốn làm tổn thương ai,” cậu nói, ánh mắt thể hiện sự chân thành.
Ngươi đã làm tốt. Đây là một bài học