lời nguyền của ngôi làng bị lãng quên

Chương 4: Bùa Ngải Trong Đất


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sau đêm kinh hoàng với tiếng ru ma quái, nhóm bạn quyết định khám phá sâu hơn vào làng Quên Lãng, hy vọng tìm được manh mối để phá giải lời nguyền và sửa xe rời đi. Ánh nắng ban mai le lói qua tán cây, nhưng không xua tan được không khí nặng nề. Họ đi bộ dọc con đường đất đỏ, qua những ngôi nhà đổ nát, và đến cuối làng, nơi một ngôi miếu cổ đứng lẻ loi, tường đá phủ rêu xanh, mái ngói vỡ vụn. Cửa miếu kêu cót két khi mở, và bên trong là một thế giới khác: Những bức tượng gỗ méo mó, mặt quỷ dữ tợn, mắt đỏ như máu, và không khí lạnh buốt như hầm mộ.

Lan, với kiến thức từ công việc hướng dẫn viên, nhận ra đây là miếu thờ dân gian miền núi: "Đây là nơi thờ Bà Ba. Nhìn những bức tượng này, chúng được khắc để triệu hồi linh hồn." Việt, tò mò, tiến lại gần một hũ đất đen ở giữa miếu, chứa đầy bùa ngải – những mảnh giấy vàng mã vẽ ký tự lạ lùng, trộn lẫn với xương vụn và tóc người. "Đừng đụng vào!" Lan cảnh báo, giọng run run. Nhưng Việt, mê phim kinh dị, không nghe, nhặt một mảnh bùa lên: "Chỉ là giấy thôi mà." Ngay lập tức, anh cảm thấy cơ thể nóng ran, như có hàng ngàn con kiến bò dưới da, và tiếng ru vang lên trong đầu anh, to hơn bao giờ hết.

Đêm ấy, Việt bắt đầu hành động lạ lùng. Anh ngồi dậy giữa đêm, mắt trắng dã, lẩm bẩm những lời nguyền rủa bằng giọng khàn khàn không phải của mình: "Máu phải trả... Làng này sẽ chìm trong máu." Minh lay anh dậy, nhưng Việt lao ra khỏi nhà, chạy vào rừng sâu. Nhóm đuổi theo, đèn pin quét loạn xạ trong bóng tối, cây cối um tùm như sống dậy, cành cây quất vào mặt họ như roi da, để lại vết xước rỉ máu. Họ tìm thấy Việt nằm bất tỉnh bên một mộ phần cũ kỹ, trên mộ khắc tên "Bà Ba – Oan hồn không siêu thoát". Khi tỉnh dậy, Việt kể về giấc mơ kinh hoàng: Bà cụ bắt anh đào mộ, và dưới mộ là những xác chết không đầu, tay chân vặn vẹo như đang cố bò lên.

Nỗi kinh hoàng tăng lên khi Hương nhìn thấy bóng dáng Bà Ba ngoài cửa sổ miếu, tay cầm một con dao rỉ máu, thì thầm: "Máu các ngươi sẽ trả nợ cho ta." Lan tìm thấy một mảnh giấy cũ trong miếu, ghi chép về bùa ngải: "Bùa này triệu hồi linh hồn Bà Ba, ai chạm vào sẽ bị bà nhập, và phải chết để bà sống lại." Việt bắt đầu ho khan, da anh nổi mụn nước, như bị nguyền rủa từ bên trong. Nhóm quyết định đốt bùa để phá, nhưng lửa bùng lên dữ dội, và tiếng hét của Bà Ba vang vọng từ rừng: "Các ngươi không thoát được!" Minh cảm thấy lời nguyền đang siết chặt, và họ phải tìm cách nhanh chóng trước khi Việt hoàn toàn bị chiếm đoạt.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×