lời thì thầm dưới đồng lúa

Chương 6: Manh Mối Đất Đai


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng ngày 19 tháng 7 năm 2025, bầu không khí trong làng Cái Bè càng thêm ngột ngạt. Tin tức về hiện tượng kỳ lạ và lời nguyền của Hương lan truyền khắp nơi, khiến dân làng sống trong sợ hãi. Nam thức dậy với ánh nắng yếu ớt chiếu qua cửa sổ, nhưng tâm trí anh nặng trĩu sau cuộc đối đầu với ông Sáu đêm qua. Chiếc hộp kim loại mà ông ta giấu dưới cây điên điển vẫn là một bí ẩn, và Nam biết mình phải hành động nhanh.

Sau bữa sáng, Nam quyết định tìm hiểu thêm về tranh chấp đất đai – điều bà Tư và ông Ba Chiểu đã nhắc đến. Anh mang theo mảnh xương, nhẫn bạc, và hộp gỗ, ghé qua nhà ông Tám – người từng làm thư ký cho hợp tác xã ngày xưa. Ông Tám, dù còn yếu sau đêm bị ám ảnh, đồng ý gặp Nam. Ngồi trên chiếc ghế tre, ông kể lại:

  • "Hồi đó, đất đai họ Lâm là lớn nhất làng. Nhưng sau khi Hương chết, gia đình họ Nguyễn dùng tiền và thế lực chiếm hết. Có giấy tờ chứng minh đất đó thuộc họ Lâm, nhưng nó biến mất kỳ lạ."

Nam hỏi:

  • "Ông có nhớ ai liên quan không?"

Ông Tám gật đầu, giọng run run:

  • "Ông nội ông Sáu – Nguyễn Văn Hùng. Người ta đồn ông ta thuê người đốt kho giấy tờ họ Lâm, rồi vu oan rằng họ Lâm bán đất. Sau đó, đất đó thành của họ Nguyễn."

Nam ghi nhớ, cảm giác như anh đang chạm vào một âm mưu lớn. Ông Tám đưa cho anh một mảnh giấy cũ, ghi chép vụ việc từ năm 1925 – thời điểm Hương mất tích. Trên đó, có dòng chữ: "Đất họ Lâm, 50 hecta, bị chuyển nhượng bất hợp pháp." Nam cảm ơn ông, mang theo mảnh giấy rời đi, quyết định đối chất với ông Sáu.

Chiều hôm đó, Nam đến nhà ông Sáu lần nữa. Lần này, anh không vòng vo, giơ mảnh giấy lên:

  • "Ông giải thích sao về chuyện này? Đất họ Lâm bị cướp, có phải gia đình ông làm không?"

Ông Sáu mặt tái mét, nhưng nhanh chóng lấy lại vẻ điềm tĩnh:

  • "Mày lấy đâu ra giấy đó? Đó là chuyện cũ, không ai chứng minh được!"

Nam không nao núng, chỉ tay vào hộp gỗ:

  • "Nếu ông không nói, cháu sẽ mang chuyện này ra công an. Và cái hộp ông giấu đêm qua, nó chứa gì?"

Ông Sáu nổi giận, quát:

  • "Mày đừng hòng vu oan! Đi ra khỏi nhà tao ngay!"

Nam rời đi, nhưng anh biết ông Sáu đang che giấu điều gì đó quan trọng. Trên đường về, anh ghé qua cây điên điển, đào lại chỗ ông Sáu từng chôn hộp kim loại. Sau vài phút, anh tìm thấy nó – một chiếc hộp nhỏ, khóa bằng một ổ khóa cũ. Anh dùng dao rựa cạy mở, bên trong là một xấp giấy tờ vàng úa, cùng một con dao găm nhỏ dính vết máu khô.

Nam mở giấy tờ, thấy đó là hợp đồng chuyển nhượng đất từ họ Lâm sang họ Nguyễn, ký năm 1925. Nhưng dòng chữ cuối cùng bị xóa, chỉ còn dấu tay mờ nhạt. Anh kiểm tra con dao, nhận ra vết máu có thể là bằng chứng tội ác. Anh cẩn thận cho mọi thứ vào túi, cảm giác như vừa chạm vào một bí mật chết người.

Tối đó, Nam mang giấy tờ đến hỏi bà Tư. Bà xem qua, khóc nức nở:

  • "Đây là chữ ký giả! Hương không bao giờ đồng ý bán đất. Gia đình họ Nguyễn chắc chắn đã giết cô ấy để lấy chữ ký!"

Nam an ủi bà, nhưng trong lòng anh dâng lên sự phẫn nộ. Anh quyết định dùng nghi thức lần nữa, hy vọng Hương sẽ cung cấp thêm thông tin. Anh đặt giấy tờ, con dao, và mảnh xương dưới cây điên điển, thắp nhang và đọc chú. Ánh trăng bỗng tối sầm, và bóng áo trắng xuất hiện, lần này rõ ràng hơn. Hương nhìn Nam, giọng khàn khàn:

  • "Họ giết ta… dùng dao này… chôn ta dưới cây…"

Nam hỏi:

  • "Ai cầm dao? Ông Sáu có liên quan không?"

Hương chỉ tay về phía làng, rồi biến mất. Nam đứng lặng, tim đập thình thịch. Anh biết, ông Sáu hoặc tổ tiên ông ta có thể là hung thủ. Anh mang giấy tờ và con dao về nhà, giấu kỹ dưới gầm giường. Tiếng thì thầm lại vang lên:

  • "Tiếp tục… vạch trần họ…"

Sáng hôm sau, tin tức về một vụ mất tích mới lan khắp làng – anh Năm, một người làm công cho ông Sáu, biến mất sau khi rời nhà đêm qua. Dân làng bắt đầu đổ lỗi cho ông Sáu, cho rằng lời nguyền của Hương đang trừng phạt gia đình ông. Nam đến hiện trường, thấy dấu chân lộn xộn gần nhà anh Năm, và một mảnh vải rách – giống loại vải ông Sáu hay mặc.

Nam đối mặt ông Sáu lần nữa, giơ mảnh vải lên:

  • "Ông giải thích sao về cái này? Anh Năm mất tích, có phải ông làm không?"

Ông Sáu gầm lên:

  • "Mày muốn chết hả? Đừng đụng vào tao!"

Nhưng ánh mắt ông ta lộ rõ sự hoảng loạn. Nam rời đi, biết rằng mình đang đến gần sự thật. Tối đó, anh ngồi trong nhà, nhìn giấy tờ và con dao. Tiếng thì thầm của Hương như một lời thúc giục, đẩy anh vào cuộc chiến không thể quay đầu.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Đang
Xem Nhiều
×