Một lá thư lụa rơi từ tay áo của cung nữ thân cận Lý Thấm, lướt qua sàn đá lạnh lẽo, nằm ngay trước chân Triệu Vân Sương khi cô quét dọn hành lang cung Phượng Hoàng.
Ánh nắng xuyên qua cửa sổ, chiếu lên nét chữ đỏ rực trên thư, khiến tim cô đập mạnh, như cảm nhận được một bí mật sắp hé lộ.
Cô nhặt lá thư, tay khẽ run, ánh mắt lấp lánh sự tò mò xen lẫn cảnh giác.
Lý Thấm đang trò chuyện với các phi tần, nụ cười trà xanh rực rỡ, không nhận ra hành động của Vân Sương.
“Công chúa, thần thiếp sẽ mang trà đến,” cô nói, giọng dịu dàng, che giấu sự tính toán trong lòng.
Cô lẻn vào góc khuất, mở lá thư, đọc những dòng chữ tiết lộ một âm mưu – Lý Thấm đang hợp tác với một thế lực bóng tối để lật đổ thái tử Lăng Thiên.
Cô mím môi, ngọn lửa báo thù trong lòng bùng cháy dữ dội.
“Lý Thấm, ngươi không chỉ hủy hoại ta, mà còn nhắm đến thái tử,” cô thì thầm, ánh mắt sắc lạnh.
Cô cất lá thư, quyết định dùng nó để đẩy nhanh mưu kế trà xanh.
Tại yến tiệc tối, cô cố ý làm rơi một mảnh giấy giả gần Lý Thấm, khiến công chúa nghi ngờ cung nữ thân cận của mình.
Lý Thấm nổi giận, ra lệnh tra xét, và mâu thuẫn trong nội bộ cung Phượng Hoàng bắt đầu nảy sinh.
Vân Sương mỉm cười, nụ cười dịu dàng nhưng sắc bén, như một lưỡi dao vô hình.
Đêm đó, cô được gọi đến hầu hạ Lăng Thiên tại thư phòng của anh.
Anh ngồi bên bàn, ánh mắt lạnh lùng nhưng mang một nỗi đau khó giấu.
“Vân Sương, ngươi biết gì về Lý Thấm?” anh hỏi, giọng trầm, ánh mắt xuyên thấu cô.
Cô cúi đầu, tim đập mạnh, cảm nhận được sự gần gũi kỳ lạ với anh.
“Thần thiếp chỉ là một cung nữ, nhưng… thần thiếp nghe nói công chúa có nhiều bí mật,” cô nói, giọng nhẹ, cố ý gieo rắc nghi ngờ.
Lăng Thiên đứng dậy, bước đến gần cô, hơi ấm từ anh khiến cô run nhẹ.
“Ngươi không giống một cung nữ bình thường,” anh thì thầm, tay khẽ chạm vào tay cô, khoảnh khắc H+ đầy cảm xúc khiến tim cô rung động.
Cô ngẩng đầu, ánh mắt gặp ánh mắt anh, như hai ngọn lửa hòa quyện.
“Thái tử, thần thiếp chỉ muốn sống sót,” cô nói, giọng nghẹn ngào, nhưng trong lòng, cô biết mình đã bị anh cuốn hút.
Lý Thấm bất ngờ xuất hiện, ánh mắt cô ta lóe lên sự nghi ngờ khi thấy họ.
“Vân Sương, ngươi dám ở gần thái tử?” cô ta hỏi, giọng ngọt ngào nhưng sắc lạnh.
Vân Sương cúi đầu, nụ cười trà xanh nở trên môi.
“Thần thiếp chỉ làm theo lệnh,” cô đáp, nhưng trong lòng, cô biết thử thách thật sự đã bắt đầu.