Ánh sáng tím mờ ảo từ mẫu thực vật Kepler-186f bao trùm không gian, vẽ nên một bức tranh ma mị trong phòng thí nghiệm. Lời nói của Kael như một tia lửa châm ngòi cho ngọn lửa khao khát đã âm ỉ trong lòng Anya. Lý trí cô hét lên rằng anh đang bị ảnh hưởng, rằng cô phải giữ khoảng cách. Nhưng cơ thể cô lại phản ứng hoàn toàn ngược lại. Một luồng điện tê dại chạy dọc sống lưng, lan tỏa khắp mọi giác quan. Cô cảm nhận được hơi thở ấm nóng của anh phả vào tai, nghe thấy tiếng tim anh đập dồn dập, và cả tiếng tim cô cũng vậy.
"Không... Thuyền trưởng, anh... anh cần phải bình tĩnh lại," Anya cố nói, nhưng giọng cô lại run rẩy. Cô thấy mình thật yếu đuối, một sự yếu đuối mà cô chưa bao giờ dám đối mặt.
Kael không trả lời, anh chỉ mỉm cười. Nụ cười ấy không còn là nụ cười lịch thiệp thường ngày, mà là nụ cười của một kẻ săn mồi. Anh đặt tay lên gáy cô, ngón cái vuốt nhẹ lên làn da mềm mại. "Gọi anh là Kael."
Sức mạnh của anh thật đáng sợ. Dù đã cố gắng, cô vẫn không thể thoát ra. Mùi hương nam tính của anh, mùi của kim loại và không gian, hòa quyện với mùi hương thanh thoát của cô, tạo nên một sự hấp dẫn khó cưỡng. Kael cúi xuống, hôn lên gáy cô, rồi từ từ di chuyển lên vành tai. Anya giật mình, cả người cô run lên. Cô nhắm mắt lại, cố gắng chống cự, nhưng dường như tất cả mọi nỗ lực đều vô vọng. Cơ thể cô như không còn thuộc về mình nữa, nó đang khao khát được anh chạm vào.
Anh nhẹ nhàng xoay người cô lại, đối diện với anh. Kael nhìn sâu vào đôi mắt Anya, đôi mắt vốn sắc lạnh giờ đây lại ánh lên một tia bối rối, một tia khao khát. Anh thấy được những cảm xúc ẩn sâu mà cô đã cố gắng chôn vùi. Anh biết rằng mình không đơn độc trong cơn điên cuồng này. Loài thực vật kia đã đánh thức khao khát của anh, nhưng cũng đồng thời mở khóa cảm xúc trong lòng cô. Họ không còn là thuyền trưởng và tiến sĩ nữa, mà chỉ là một người đàn ông và một người phụ nữ.
"Anh không muốn chữa trị," Kael nói, giọng anh trầm ấm, đầy thuyết phục. "Bởi vì đây mới là con người thật của anh. Anh khao khát em, Anya. Anh luôn luôn khao khát em."
Anh từ từ cúi xuống, đặt một nụ hôn nhẹ nhàng lên môi cô. Nụ hôn ban đầu chỉ là sự thăm dò, nhưng khi Anya không phản kháng, nó trở nên sâu hơn, mạnh mẽ hơn. Môi Kael lướt trên môi cô, khám phá từng góc cạnh. Anya bỗng chốc quên đi tất cả mọi thứ: nhiệm vụ, con tàu, lý trí, và cả nỗi sợ hãi. Trong khoảnh khắc đó, chỉ có anh và cô, trong không gian ma mị của phòng thí nghiệm.
Kael dứt ra, thở hổn hển, và nhìn Anya bằng ánh mắt đầy đam mê. Anh vuốt ve khuôn mặt cô, dùng ngón tay cái chạm nhẹ vào môi cô. "Em có cảm nhận được không, Anya? Đây là điều mà cả hai chúng ta đều muốn."
Anya không nói, cô chỉ khẽ gật đầu. Cô biết điều này là sai, là nguy hiểm, nhưng cô không thể ngừng lại. Cô đã sống quá lâu trong một lớp vỏ bọc an toàn, và giờ đây, cô muốn phá bỏ nó. Cô muốn được cảm nhận những cảm xúc mãnh liệt mà cô đã từ chối bấy lâu nay. Cô muốn được sống thật với chính mình.
Kael bế cô lên, nhẹ nhàng đặt cô lên bàn nghiên cứu. Ánh sáng từ các màn hình kỹ thuật và mẫu thực vật chiếu vào cơ thể họ, tạo ra những bóng đổ mờ ảo, huyền bí. Kael cởi chiếc áo khoác của mình, để lộ cơ thể săn chắc, cường tráng. Anya cũng vậy, cô không còn ngại ngùng, mà chỉ muốn được hòa mình vào anh. Họ là hai con người cô đơn, tìm thấy nhau trong một khoảnh khắc điên rồ, dưới sự tác động của một thế lực siêu nhiên.
Bàn tay Kael nhẹ nhàng trượt xuống lưng Anya, khẽ chạm vào vòng eo hoàn hảo của cô. Cô rùng mình, nhưng không phải vì sợ hãi, mà vì sự hưng phấn. Anh cởi từng chiếc cúc trên áo cô, từ từ hé lộ làn da trắng ngần, mịn màng. Anya đưa tay lên, vòng qua cổ anh, kéo anh lại gần hơn. Cô nhắm mắt lại, cảm nhận từng hơi thở, từng nhịp đập của trái tim anh.
Anh cúi xuống, hôn lên cổ cô, rồi từ từ di chuyển xuống bờ vai. Anya rên lên khe khẽ. Trong phòng thí nghiệm tĩnh lặng, tiếng thở dốc của họ trở nên rõ ràng. Họ không còn là con người nữa, mà là những sinh vật nguyên thủy, sống bằng bản năng. Tình yêu, đam mê, và cả sự điên cuồng, tất cả hòa quyện thành một. Đêm đó, trên con tàu không gian lơ lửng trong vũ trụ, họ đã tìm thấy nhau.
Họ đã hòa quyện vào nhau, không chỉ về thể xác, mà cả tâm hồn. Kael và Anya khám phá từng ngóc ngách của cơ thể nhau, từng cảm xúc mà họ đã giấu kín bấy lâu nay. Họ cảm nhận được sự kết nối mãnh liệt, một sự kết nối vượt qua cả lý trí và khoa học. Đó là sự giao thoa của hai tâm hồn cô đơn, tìm thấy nhau giữa biển sao rộng lớn.
Ánh sáng tím từ mẫu thực vật dường như trở nên mạnh mẽ hơn, như thể đang chứng kiến và ban phước cho tình yêu của họ. Cả hai chìm đắm trong sự nồng nhiệt, trong sự say đắm. Họ không biết rằng, đây không chỉ là một đêm định mệnh, mà còn là khởi đầu của một cuộc chiến. Cuộc chiến giữa tình yêu và sự thao túng, giữa lý trí và bản năng. Liệu tình yêu này có phải là thật, hay chỉ là sản phẩm của một loài thực vật kỳ lạ?