Lời tuyên bố của Linh – "Tôi muốn anh" – đã xé tan bức tường ngăn cách giữa hai người. Ngay lập tức, Hùng đáp lại bằng một nụ hôn mãnh liệt, không còn một chút kiềm chế nào.
Hơi thở của cả hai hòa quyện vào nhau, gấp gáp và nặng nề. Nụ hôn không phải là sự khám phá nhẹ nhàng, mà là sự xác nhận dữ dội về khao khát bị dồn nén suốt bao ngày qua. Hùng nghiêng đầu, đẩy Linh lùi lại cho đến khi lưng cô chạm vào bức tường lạnh lẽo của hành lang.
Linh đáp lại nụ hôn đó bằng tất cả sự can đảm và niềm đam mê vừa được giải phóng. Cô vòng tay ôm lấy cổ anh, cảm nhận được sức mạnh và sự săn chắc của cơ thể Hùng.
"Cô chắc chắn chứ, Linh?" Hùng thì thầm, giọng anh ta khàn đặc bên tai cô, đầy vẻ chiếm hữu. "Một khi đã bắt đầu, tôi sẽ không dừng lại đâu."
Linh không trả lời bằng lời nói. Cô đẩy anh ta về phía phòng ngủ của mình, căn phòng đã từng là "lãnh thổ" của cô, nơi mà Hùng chưa từng chính thức bước vào.
Cánh cửa đóng sầm lại. Căn phòng chìm trong ánh sáng lờ mờ từ đèn đường thành phố, tạo nên một không gian riêng tư và mờ ảo.
Hùng không lãng phí thời gian. Anh ta bế bổng Linh lên, áp cô vào tường, và tiếp tục nụ hôn sâu hơn, dữ dội hơn. Tay anh ta luồn vào bên trong áo thun của cô, cảm nhận làn da mềm mại và đường cong cơ thể.
Linh cảm thấy cơ thể mình như bị tan chảy dưới sự chạm vào của anh. Sự lạnh lùng của Hùng hoàn toàn biến mất, thay vào đó là một người đàn ông tràn đầy lửa và sự khao khát.
Anh ta nhẹ nhàng đặt cô xuống sàn, cúi người xuống.
"Tôi đã chờ đợi khoảnh khắc này từ lúc cô tuyên bố quy tắc một mét," Hùng nói, giọng anh ta như một lời thú tội. "Cô là cơn ác mộng ngọt ngào của tôi."
Anh ta đưa tay lên, nhẹ nhàng kéo chiếc áo thun của cô lên, qua đầu. Linh nhắm mắt, cảm nhận không khí lạnh chạm vào da thịt. Cô chỉ còn lại chiếc áo ngực ren màu kem.
Hùng nhìn cô chăm chú, ánh mắt anh ta đầy sự ngưỡng mộ và khao khát. Anh ta không vội vã. Anh ta từ từ cúi xuống, hôn nhẹ lên xương quai xanh của cô, rồi di chuyển dần xuống.
Linh đưa tay lên, cố gắng cởi chiếc áo thun của Hùng. Tay cô run rẩy, nhưng cô dứt khoát kéo nó lên.
Hùng giúp cô. Khi chiếc áo thun rơi xuống sàn, hai cơ thể trần trụi đối diện nhau. Sự căng thẳng giới tính không còn là tiềm ẩn, nó đã trở thành sự thật.
"Tuyệt vời," Hùng thì thầm, bàn tay anh ta luồn ra sau lưng cô, tháo khóa áo ngực một cách điêu luyện.
Linh run rẩy vì sự kích thích.
"Nóng quá," Linh rên rỉ. "Nóng... và lạnh..."
Đúng lúc đó, đột nhiên nhiệt độ trong phòng bắt đầu giảm xuống.
"Chết tiệt," Hùng càu nhàu. "Điều hòa lại bị hỏng nữa rồi sao?"
Linh ôm chặt lấy bản thân. "Đúng là số phận trêu ngươi! Đúng lúc này sao?"
Hùng cười, một nụ cười đầy sự thú vị. "Không sao. Cô nói nóng, tôi thì thấy lạnh. Đây chính là cách Thượng Đế muốn chúng ta sưởi ấm cho nhau."
Anh ta bế Linh lên, đặt cô xuống chiếc giường lớn. Sau đó, anh ta nhanh chóng kéo chăn lên, phủ kín cả hai.
"Nào, cô Linh. Quy tắc mới. Không gian an toàn không còn. Chỉ có sự gần gũi và sưởi ấm bắt buộc," Hùng thì thầm, giọng anh ta chứa đầy sự hứa hẹn.
Anh ta trườn vào trong chăn, ôm chặt Linh trong vòng tay mình. Làn da trần của hai người chạm vào nhau, tạo nên một sự ấm áp tức thời.
Hùng bắt đầu nụ hôn chậm rãi, khác hẳn sự dữ dội ban nãy. Nụ hôn này đầy sự khám phá và dịu dàng. Anh ta nhẹ nhàng đặt cô nằm xuống, cơ thể anh ta phủ lên cô, sưởi ấm từng bộ phận.
Anh ta luồn tay xuống, vuốt ve lưng cô, đẩy sự tiếp xúc lên một tầm cao mới.
Linh cảm thấy sự xấu hổ đã bị thay thế bởi sự khao khát không thể kìm nén. Cô đưa tay lên, vuốt ve mái tóc ẩm ướt của Hùng, kéo anh ta lại gần hơn.
"Hùng," cô rên rỉ tên anh, "Đừng chờ đợi nữa..."
Hùng mỉm cười, nụ cười chiến thắng. "Tôi không chờ đợi đâu. Tôi chỉ muốn chắc chắn rằng, đây là quyết định hoàn toàn tỉnh táo của cô, cô Linh."
Anh ta thì thầm những lời yêu thương và khao khát vào tai cô. Anh ta nói về sự căng thẳng mà cô đã gây ra cho anh, về những đêm mất ngủ vì tiếng rên rỉ trong mơ của cô, và về sự ghen tuông khi có người đàn ông khác nhìn cô ở nhà hàng.
Màn dạo đầu của Hùng không chỉ là sự kích thích thể xác, mà còn là sự kết nối tâm hồn, nơi anh ta thú nhận tất cả những cảm xúc bị kìm nén của mình.
Linh cảm thấy xúc động. Cô biết, Hùng không phải là người lạnh lùng như anh ta thể hiện. Anh ta chỉ là một người đàn ông quá kỹ tính, và sự xuất hiện của cô đã phá vỡ tất cả sự kiểm soát của anh ta.
Dưới lớp chăn ấm áp, sự gần gũi vật lý đã giúp họ vượt qua rào cản của những quy tắc cứng nhắc. Hùng trở nên dịu dàng nhưng đầy đam mê, anh ta dành thời gian để khám phá và chiều chuộng cơ thể cô.
Linh đáp lại bằng tất cả sự mãnh liệt của mình. Cô cảm nhận được sự kết nối thể xác và tâm hồn đang dâng trào.
Giữa đêm đông lạnh giá, dưới chiếc chăn mỏng, hai cơ thể đang hòa quyện vào nhau, tạo nên một ngọn lửa bùng cháy, xua tan đi tất cả sự lạnh lẽo. Đó là sự hợp nhất của hai cá tính đối lập: sự kiểm soát của Hùng và sự hỗn loạn của Linh.
Khi mọi thứ kết thúc, họ nằm ôm nhau, mồ hôi ướt đẫm và hơi thở nặng nhọc. Nhiệt độ phòng vẫn thấp, nhưng dưới lớp chăn, họ không còn cảm thấy lạnh nữa.
"Đây là cách tốt nhất để sử dụng phòng tắm phụ mà không cần phải chạm vào bảng điện tổng," Linh thì thầm, cười khúc khích.
Hùng hôn nhẹ lên trán cô. "Đúng vậy. Quy tắc một mét đã chính thức bị hủy bỏ."
Anh ta siết chặt vòng tay. "Ngủ đi, Linh. Đêm nay, tôi sẽ giữ ấm cho em."
Linh nhắm mắt, cảm nhận được nhịp tim của anh đập đều đặn dưới tai mình. Cô không còn cảm thấy lạc lõng hay bực bội nữa. Cô đã tìm thấy sự yên bình trong vòng tay của "kẻ thù" mình.
Ánh sáng yếu ớt của buổi sáng sớm bắt đầu len lỏi qua cửa sổ. Cả hai vẫn ôm nhau, như một cặp đôi đã quen thuộc từ lâu. Nhưng họ biết, đây chỉ mới là sự khởi đầu của một mối quan hệ nguy hiểm và đầy đam mê.
Hết Chương 6.