luật chơi của kẻ quyến rũ

Chương 5: Món Quà Đầu Tiên và Móc Câu


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sự thay đổi trong cuộc đời Linh diễn ra nhanh chóng đến chóng mặt. Sáng hôm sau, cô nhận được chìa khóa và mã số vào căn hộ penthouse mà cô đã đến hôm trước. Tài khoản ngân hàng được mở, và một khoản tiền lớn được chuyển vào, đủ để cô không phải lo lắng về tài chính trong nhiều năm.

Đó là món quà đầu tiên của Quang, một sự phô trương quyền lực lạnh lùng và hiệu quả.

Khi Linh bước vào căn hộ, cô không hề cảm thấy choáng ngợp. Cô chỉ cảm thấy sự thực dụng. Cô biết, mỗi mét vuông của căn nhà này, mỗi con số trong tài khoản ngân hàng, đều là một xiềng xích được mạ vàng.

Vài giờ sau, điện thoại của Linh rung lên. Một tin nhắn từ Quang: "Căn hộ này là của cô, miễn là cô tuân thủ Luật Thứ Hai. Đây là món quà, và đây là thỏa thuận bí mật đi kèm: Kể từ giờ, mỗi khi cô nhận được tin nhắn của tôi với nội dung 'Mười phút', cô phải rời bỏ mọi việc cô đang làm và chuẩn bị đón tôi trong vòng mười phút. Nếu cô chậm trễ, cô sẽ phải chịu một hình phạt mà tôi tự quyết định."

Thỏa thuận này là một chiếc móc câu tinh vi. Nó tước đi sự kiểm soát của Linh đối với thời gian và sự riêng tư cá nhân, buộc cô phải sống trong trạng thái sẵn sàng phục tùng tuyệt đối.

Linh mỉm cười. Đây chính là bản chất của trò chơi quyền lực: trao tặng để kiểm soát. Cô có thể có mọi thứ, nhưng sự tồn tại của cô phụ thuộc hoàn toàn vào những mệnh lệnh bất ngờ của anh ta.

Linh trả lời: "Đã nhận. Tôi chỉ có một yêu cầu kèm theo: Khi anh xuất hiện theo yêu cầu 'Mười phút', anh phải mang theo một câu chuyện hoặc một sự kiện thú vị mà anh đã trải qua trong ngày. Tôi nhận lấy thời gian của anh để đổi lấy sự phục tùng của tôi."

Linh đã sử dụng vũ khí của mình: sự thao túng tinh thần. Cô biến sự phục tùng thành một sự trao đổi, buộc Quang, người vốn chỉ quen với việc ra lệnh, phải dành thời gian và trí óc để làm hài lòng cô. Cô không chỉ chấp nhận luật chơi, cô đã thêm một quy tắc nhỏ của riêng mình để làm phức tạp thêm quyền lực của anh ta.

Màn đêm buông xuống. Linh đang thư giãn trong bồn tắm, tận hưởng sự xa hoa lần đầu tiên trong đời. Cô biết, Quang có thể tấn công bất cứ lúc nào. Cô đã sẵn sàng.

Đúng 11 giờ đêm, điện thoại rung lên.

Quang: "Mười phút."

Linh cảm thấy adrenaline dâng trào. Cô không hề hoảng loạn. Cô chậm rãi bước ra khỏi bồn tắm. Mười phút là quá ngắn để chuẩn bị mọi thứ, nhưng đủ để cô chuẩn bị tâm lý. Cô mặc một chiếc váy lụa mỏng, để tóc ướt và trang điểm tối giản. Cô muốn anh ta thấy vẻ đẹp tự nhiên, nhưng cũng là sự sẵn sàng và sự chủ động của cô.

Đúng mười phút sau, chuông cửa reo. Linh mở cửa, ánh mắt cô đầy tự tin.

Quang đứng đó, tay cầm một chai rượu vang đắt tiền. Anh ta đang chờ đợi sự lo lắng hoặc sự phục tùng vội vã. Nhưng anh ta lại thấy một người phụ nữ hoàn toàn bình tĩnh, hoàn toàn kiểm soát bản thân.

"Chào mừng," Linh nói, giọng cô trầm ấm và quyến rũ. "Anh có câu chuyện gì thú vị cho tôi tối nay không, Quang?"

Linh không gọi anh ta bằng một danh xưng kính trọng, mà gọi thẳng tên anh ta, một hành động nhỏ nhưng đầy quyền lực. Trò chơi đã bắt đầu.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×