Mối quan hệ của Lâm An Hạ và Lý Hoàng Thiên, sau tiết lộ về vết sẹo, đã trở nên phức tạp hơn. Có những khoảnh khắc dịu dàng, nhưng sự kiểm soát của Hoàng Thiên không hề giảm bớt. Anh ta vẫn là Kẻ Săn Mồi, và cô vẫn là Con Mồi, nhưng giờ đây, có một sợi dây đồng cảm và khao khát kết nối họ.
1. Sự Vi Phạm Nguy Hiểm
An Hạ cảm thấy cô đơn. Mặc dù cô đã có sự kết nối với Hoàng Thiên, nhưng cô vẫn khao khát thế giới bên ngoài. Cô nhớ bạn bè, nhớ cuộc sống cũ. Điều khoản 3: Sự Giam Cầm cấm mọi liên lạc.
Một buổi chiều, khi Hoàng Thiên đang ở Tập đoàn D.K., An Hạ tìm thấy một chiếc điện thoại cũ trong một ngăn kéo bị khóa của quản gia Tôn (người đã lơ là). Cô chỉ có vài phút. Cô nhanh chóng gửi một tin nhắn cho cô bạn thân nhất, nói rằng cô vẫn ổn, nhưng không thể nói chuyện. Đó là một hành động liều lĩnh, một sự vi phạm trắng trợn Luật Lệ Kẻ Săn Mồi.
Khi Hoàng Thiên trở về, bầu không khí trong biệt thự lạnh lẽo đến mức An Hạ cảm thấy sợ hãi trước khi nhìn thấy mặt anh ta. Cô biết, anh ta đã phát hiện ra.
Hoàng Thiên bước vào phòng làm việc của cô, tay anh ta cầm chiếc điện thoại cũ. Anh ta không hét lên, nhưng sự giận dữ trong mắt anh ta còn đáng sợ hơn.
"Cô đã làm gì, An Hạ?" Hoàng Thiên hỏi, giọng anh ta trầm và nguy hiểm.
"Chủ nhân, em... em xin lỗi," An Hạ lắp bắp. "Em chỉ muốn nói với bạn em là em vẫn còn sống."
Hoàng Thiên đập mạnh chiếc điện thoại vào tường. Nó vỡ tan thành nhiều mảnh.
"Cô đã nghĩ cái gì? Cô nghĩ cô có thể liên lạc với thế giới bên ngoài mà không bị tôi phát hiện? Cô nghĩ cô có thể có một cuộc sống riêng tư khi cô đã ký vào bản hợp đồng đó?"
2. Cơn Ghen Của Kẻ Chiếm Hữu
Sự giận dữ của Hoàng Thiên không chỉ là về sự bất tuân. Đó là cơn ghen tuông điên cuồng. Anh ta không ghen với bạn cô, anh ta ghen với sự tự do mà cô muốn. Anh ta ghen với bất cứ điều gì có thể kéo cô ra khỏi tầm kiểm soát của anh ta.
Hoàng Thiên tiến lại gần, túm lấy cằm cô, ép cô phải nhìn thẳng vào mắt anh ta.
"Cô đã phản bội tôi, An Hạ. Cô đã chứng minh rằng cô không hề học được bài học nào. Cô đã chứng minh rằng cô sẽ lợi dụng sơ hở để bỏ trốn, để trở về với những thứ cũ rích."
"Không! Em không bỏ trốn," An Hạ cố gắng giải thích, nước mắt cô bắt đầu trào ra. "Em sẽ không bao giờ bỏ rơi anh sau những gì anh đã kể..."
"Im lặng!" Hoàng Thiên gầm lên. "Lời nói của cô không có giá trị! Chỉ có hành động mới có giá trị. Và hình phạt của cô là phải mang dấu ấn của tôi, để cô không bao giờ quên cô thuộc về ai."
Anh ta kéo cô vào phòng ngủ. Cơn ghen của anh ta chuyển hóa thành sự chiếm hữu cực đoan. Anh ta xé toạc quần áo của cô.
"Tôi sẽ đánh dấu em, An Hạ," anh ta thì thầm, giọng anh ta khàn đặc. "Mọi người sẽ biết em là của tôi. Em sẽ là bằng chứng sống cho quyền lực của tôi."
3. Dấu Ấn Của Sự Chiếm Hữu
Hoàng Thiên hôn cô một cách tàn bạo, không phải bằng sự đam mê mà là bằng sự chiếm hữu. Anh ta không vội vàng, nhưng đầy quyền lực. Anh ta tạo ra những vết thâm tím và những vết cắn nhẹ trên xương quai xanh và vai cô, những nơi dễ thấy nhất.
"Đây là hình phạt, An Hạ," anh ta nói giữa những hành động chiếm hữu. "Mỗi vết thương này là một lời nhắc nhở. Em là của tôi. Linh hồn em, cơ thể em, mọi thứ đều phải thuộc về tôi. Tôi sẽ không chia sẻ em với bất cứ ai. Không ai được phép nghĩ đến em ngoài tôi!"
An Hạ cảm thấy đau đớn, nhưng cũng cảm thấy một sự kích thích nguy hiểm. Cô nhận ra cơn ghen của anh ta không phải là ghen tuông bình thường; đó là nỗi sợ hãi mất đi sự kiểm soát, nỗi sợ hãi bị bỏ rơi.
Đến cuối cùng, khi sự trừng phạt kết thúc, Hoàng Thiên ôm chặt lấy cô. Anh ta run rẩy.
"Đừng rời bỏ tôi, An Hạ," anh ta thì thầm, giọng anh ta tuyệt vọng. "Đừng bao giờ cố gắng tìm cách thoát khỏi tôi. Tôi không thể chịu đựng được."
An Hạ vuốt ve mái tóc anh ta. Cô biết, cô không còn sợ hãi anh ta nữa. Cô sợ mất anh ta, sợ phải quay lại thế giới mà không có sự bảo vệ và chiếm hữu điên cuồng này.
"Em hiểu, Chủ nhân," cô nói, thì thầm. "Em là của anh. Em sẽ không đi đâu cả."
Cô nhìn vào những dấu ấn mới trên cơ thể mình. Chúng là những vết thương, nhưng cũng là bằng chứng cho sự chiếm hữu điên cuồng của một người đàn ông đã yêu cô theo một cách méo mó và nguy hiểm.