I. Bối Cảnh Lễ Khao Quân
Tháp Quan Tinh, một kiến trúc cổ kính và uy nghiêm, nằm ở trung tâm Kinh thành. Nó vốn là nơi Hoàng đế thường lên để chiêm ngưỡng thiên văn và cầu nguyện cho đất nước. Nhưng tối nay, Tháp Quan Tinh đã trở thành sân khấu cho buổi lễ khao quân long trọng, do chính Tướng quân Đào Viên đứng ra tổ chức.
Buổi lễ được tổ chức ngay dưới chân tháp, trên một quảng trường rộng lớn được thắp sáng rực rỡ bởi hàng trăm chiếc đèn lồng. Toàn bộ quan lại cao cấp của triều đình, các tướng lĩnh quân đội, và những nhân vật có ảnh hưởng trong giang hồ đều có mặt. Hoàng đế, người đang bị suy yếu và gần như bị quản thúc, cũng được đưa đến dự lễ, ngồi trên một chiếc ngai vàng tạm thời, khuôn mặt xanh xao và mệt mỏi.
Khí thế của buổi lễ không phải là sự vui mừng hay tạ ơn, mà là sự căng thẳng ngột ngạt. Lính tráng của Đào Viên, mặc áo giáp sáng loáng, đứng gác dày đặc, ánh mắt sắc lạnh và đầy vẻ kiêu ngạo.
Tướng quân Đào Viên đứng trên bục cao nhất, ngay trước cổng tháp. Hắn ta mặc bộ quân phục màu đỏ thẫm, khuôn mặt nở nụ cười tự mãn. Hắn ta phát biểu hùng hồn về công lao của quân đội và sự cần thiết của một sự lãnh đạo mạnh mẽ trong thời loạn. Bài diễn văn của hắn không giấu giếm ý định tiếm quyền.
"Hôm nay, ta tổ chức buổi lễ này để chứng minh cho sự thống nhất và sức mạnh của triều đình. Những kẻ phản loạn, những kẻ âm mưu hãm hại đất nước, sẽ bị trừng trị thích đáng!" Đào Viên tuyên bố, ánh mắt quét qua những quan lại đang cúi đầu. Hắn ta đã tạo ra một bầu không khí sợ hãi tuyệt đối.
II. Sự Xuất Hiện Của Cẩm Tú
Ngay khi Đào Viên đang thao thao bất tuyệt, một sự náo động xảy ra ở rìa quảng trường.
Một bóng người phụ nữ lao ra từ đám đông, cơ thể cô bị trói buộc bằng dây thừng, quần áo rách nát, máu rỉ ra từ vai. Đó là Cẩm Tú. Cô đã bị bắt.
Kẻ dẫn độ cô ta chính là Thanh Y, thủ lĩnh mới của Bách Hoa Hội, cùng với một nhóm sát thủ mặc đồ đen. Thanh Y vẻ mặt đắc thắng, hắn đẩy Cẩm Tú quỳ xuống trước mặt Tướng quân Đào Viên.
"Bẩm Tướng quân, chúng thần đã bắt được kẻ phản bội, Cẩm Tú. Cô ta đã mạo danh Bách Hoa Hội để can thiệp vào công vụ và giúp tên Cô Kiếm cùng con gái Trần Bách Sơn trốn thoát!" Thanh Y quỳ xuống, dâng lên một chiếc hộp nhỏ. "Chúng thần đã thu hồi được một số độc dược và ám hiệu mà cô ta đã sử dụng."
Đào Viên nhìn Cẩm Tú với ánh mắt khinh miệt. "Ngươi là một con chuột nhắt dám phá hoại đại sự của ta. Ta đã cảnh báo ngươi không được phản bội ta."
Cẩm Tú ngẩng đầu lên, ánh mắt cô đầy sự căm phẫn. "Đào Viên, ngươi là một tên gian thần. Ngươi đã lợi dụng lòng tin của Bách Hoa Hội, giam cầm người thân của chúng ta, và biến chúng ta thành công cụ giết chóc! Ngươi sẽ không thể nào che giấu được tội ác của mình!"
Đào Viên cười lớn, tiếng cười của hắn vang vọng khắp quảng trường. "Tội ác? Bằng chứng đâu? Ngươi, kẻ phản bội tổ chức sát thủ, lại dám nói về công lý? Ngươi nghĩ có ai tin lời của ngươi sao?"
Hắn ta quay sang Hoàng đế, cúi đầu một cách giả tạo. "Bệ hạ, kẻ phản loạn này đang cố gắng gieo rắc sự hoài nghi. Xin Bệ hạ ra lệnh xử tử ngay lập tức để làm gương!"
Cẩm Tú biết thời gian đã hết. Cô đã liều mình xuất hiện để thu hút sự chú ý và hy vọng tạo ra cơ hội cho Băng Nhi. Cô chỉ còn một đòn cuối cùng.
Cô nhìn về phía đám đông, cố gắng gửi đi ám hiệu bằng mắt. Đèn lồng trắng.
III. Sự Chuẩn Bị Của Băng Nhi và Cố Nhã
Ở một góc khuất trên tầng cao nhất của Tháp Quan Tinh, nơi chỉ dành cho những nhà chiêm tinh, Băng Nhi và Cố Nhã đang ẩn mình. Họ đã cải trang thành hai thị nữ cung đình, lợi dụng sự lộn xộn của buổi lễ để leo lên tháp.
"Đào Viên đã bắt được Cẩm Tú," Băng Nhi thì thầm, cô run lên khi nhìn thấy cảnh tượng bên dưới.
"Bình tĩnh, Băng Nhi," Cố Nhã nói, giọng bà vẫn giữ được sự lạnh lùng cần thiết. "Cẩm Tú đang cố gắng tạo ra sự hỗn loạn. Cô ấy là mồi nhử. Giờ là lúc chúng ta ra tay."
Băng Nhi đã mang theo cuốn sổ gốc, được gói kỹ lưỡng. Kế hoạch của họ là dùng một chiếc ròng rọc cũ kỹ của tháp, buộc cuốn sổ vào đó, và thả nó xuống trước mặt Hoàng đế ngay khi Đào Viên ra lệnh xử tử Cẩm Tú.
"Ngươi thấy ánh mắt của Cẩm Tú không?" Cố Nhã nói. "Cô ấy đang nhìn về phía này. Cô ấy đã hoàn thành phần việc của mình."
Đúng lúc đó, Đào Viên ra lệnh: "Giết! Xử tử kẻ phản bội này ngay tại chỗ!"
Thanh Y rút kiếm. Hắn ta không hề chần chừ, lưỡi kiếm sắc lạnh hướng thẳng vào cổ Cẩm Tú.
"Mau lên, Băng Nhi! Không còn thời gian nữa!" Cố Nhã thúc giục.
Băng Nhi nhanh chóng buộc cuốn sổ vào sợi dây thừng mảnh, nhưng đủ chắc chắn. Cô nhìn xuống Hoàng đế và Đào Viên, trái tim cô đập như trống. Cô phải làm điều này, không chỉ vì công lý, mà còn vì sự hy sinh của cha nuôi và lòng dũng cảm của Thần Phong.
IV. Cuốn Sổ Được Công Bố và Sự Xáo Trộn
Ngay khi Thanh Y vung kiếm xuống, Băng Nhi thả cuốn sổ.
VÚT!
Cuốn sổ lướt xuống nhanh chóng, rơi ngay trước mặt Hoàng đế, cách thanh đao của Thanh Y chỉ vài tấc. Nó va vào chân Hoàng đế, tạo ra một tiếng động nhỏ nhưng chói tai trong bầu không khí im lặng chết chóc.
Tất cả mọi ánh mắt đều đổ dồn vào cuốn sổ.
"Cái gì đây?" Hoàng đế, người vốn đã mệt mỏi, đột nhiên tỉnh táo, cúi xuống nhìn.
Đào Viên lập tức nhận ra cuốn sổ. Khuôn mặt hắn ta biến sắc, từ vẻ tự mãn chuyển sang sự kinh hoàng tột độ. Hắn biết, mọi chuyện đã vượt ra ngoài tầm kiểm soát.
"Đó là... đó là tài liệu giả mạo! Lấy nó đi!" Đào Viên hét lên, lao tới.
Nhưng đã quá muộn. Một trong những cựu thần trung thành của Hoàng đế, người đã nhận được bản sao cuốn sổ từ Cố Nhã, đã chớp lấy thời cơ.
"Không, Bệ hạ! Đó là bằng chứng!" Vị cựu thần hét lớn. "Tướng quân Đào Viên là kẻ phản quốc! Cuốn sổ này ghi lại toàn bộ tội ác của hắn!"
Trong tích tắc, quảng trường chìm vào hỗn loạn. Các quan lại bắt đầu xì xào, một số người rút kiếm, một số người quỳ xuống cầu xin Hoàng đế. Sự sợ hãi đã bị thay thế bằng sự hỗn loạn.
Đào Viên không còn che giấu được nữa. Hắn ta rút kiếm, ánh mắt hắn ta đầy sự điên cuồng và giận dữ.
"Ta sẽ giết hết những kẻ phản bội!" Đào Viên gầm lên. Hắn ta lao về phía Hoàng đế, quyết định làm điều mà hắn đã lên kế hoạch từ lâu: giết vua và tiếm quyền.
Cùng lúc đó, Thanh Y, kẻ vẫn đang giữ Cẩm Tú, bị phân tâm. Cẩm Tú tận dụng cơ hội, tung ra một viên độc hoàn cuối cùng vào Thanh Y, khiến hắn ta gục xuống đau đớn. Cẩm Tú được giải thoát, nhưng cô đã kiệt sức.
V. Sự Trở Lại Của Cô Kiếm
Ngay lúc Đào Viên định ra tay với Hoàng đế, một tiếng kiếm khí vang lên từ phía cổng tháp.
VÚT! KENG!
Một bóng người từ trên cao phóng xuống, thanh kiếm không tên chặn đứng đường kiếm của Đào Viên.
"Tướng quân Đào Viên! Mạng ngươi hôm nay, ta sẽ lấy!"
Cố Thần Phong đã đến. Anh mặc dù bị thương, nhưng sự phẫn nộ và quyết tâm đã tiếp thêm sức mạnh cho anh. Anh đã sử dụng toàn bộ nội lực để leo lên Tháp Quan Tinh, đợi thời cơ.
Cuộc đối đầu cuối cùng đã bắt đầu. Hoàng đế, cuốn sổ bí mật, Băng Nhi và Cố Nhã trên tháp, và cuộc chiến sinh tử giữa Thần Phong và Đào Viên ở quảng trường. Mọi ánh mắt đều đổ dồn vào Cô Kiếm và Gian Thần.