lưỡi kiếm và hoa anh túc

Chương 3: Chìa Khóa Ngọc, Mối Họa Mười Năm


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

I. Giải Mã Chiếc Khóa Ngọc

Ánh trăng đã lặn, Thần Phong trở về quán trọ tồi tàn với hai vật phẩm quý giá: bức thư cũ và chiếc khóa ngọc chạm hình hoa sen. Chiếc khóa được làm từ loại ngọc Bạch Dương hiếm có, lạnh buốt trong lòng bàn tay.

Bức thư, với nét chữ tinh tế của một người phụ nữ, không đề cập đến tiền bạc hay vũ khí, mà chỉ nói về một "kho lưu trữ" và một "lời thề giữ bí mật vĩnh viễn" giữa người viết và Trần Bách Sơn. Nội dung hết sức mơ hồ, nhưng câu cuối cùng lại rất rõ ràng: "Nếu vận mệnh Bạch Ngọc Lâu gặp biến cố, chìa khóa này sẽ nằm trong tay tiểu thư họ Trần."

"Tiểu thư họ Trần..." Thần Phong trầm ngâm. Trần Bách Sơn không có con ruột. Chỉ có Băng Nhi, con nuôi. Cô ấy chính là người mà bức thư nhắc đến.

Anh bắt đầu nghiên cứu chiếc khóa ngọc. Anh nhận ra, hình hoa sen trên khóa ngọc không chỉ là hoa văn trang trí. Nó là một ký hiệu. Ký hiệu này khiến Thần Phong nhớ lại một phần ký ức bị chôn vùi trong quá khứ đau thương của mình.

Năm xưa, khi gia đình Thần Phong gặp biến cố, anh từng được một vị tiền bối võ lâm cứu giúp. Vị tiền bối đó, tuy đã ẩn danh giang hồ, nhưng lại là người nắm giữ bí mật về một thế lực chuyên bảo vệ những tài liệu quý giá. Ký hiệu của họ chính là Hoa Sen Ngũ Cánh – giống hệt như trên chiếc khóa này.

"Đây không phải là chìa khóa của một kho báu vật chất," Thần Phong suy luận. "Đây là chìa khóa của một kho lưu trữ thông tin! Trần Bách Sơn, với quyền lực của mình, đã dùng Bạch Ngọc Lâu để che giấu một bí mật lớn nào đó của giang hồ, và Băng Nhi, con gái nuôi của ông ta, là người kế thừa nó."

Vấn đề là, bí mật này quan trọng đến mức phải thuê Bách Hoa Hội ra tay? Bách Hoa Hội, tổ chức sát thủ sử dụng độc dược từ hoa, và Hoa Sen trên chìa khóa ngọc – liệu có mối liên hệ nào không?

Thần Phong cảm thấy mọi thứ đang quay lại điểm khởi đầu, nhưng với một tầm nhìn rộng hơn: vụ án mạng này là sự kiện then chốt để đoạt lấy một bí mật kinh thiên động địa.

II. Gợi mở Quá khứ và Mối Họa Mười Năm

Trong bóng đêm tĩnh mịch, Thần Phong cố gắng sắp xếp lại những mảnh ký ức về mười năm trước. Mười năm trước, gia đình anh bị một thế lực triều đình ngầm hãm hại, và toàn bộ hồ sơ vụ án đã bị hủy hoại. Anh biết, thứ mà thế lực này thực sự tìm kiếm không phải là tài sản, mà là một cuốn sổ ghi chép bí mật, chứa đựng bằng chứng tội ác của chúng.

"Liệu kho lưu trữ này có phải là nơi cất giấu những bằng chứng tương tự? Bằng chứng về tội ác của kẻ thù đã hãm hại ta?"

Sự việc tại Bạch Ngọc Lâu bỗng chốc không còn là vụ án đơn thuần nữa, mà trở thành một sợi dây liên kết với quá khứ bi thương của Thần Phong. Anh bắt đầu nghi ngờ rằng, kẻ đã thuê Bách Hoa Hội sát hại Trần Bách Sơn chính là thế lực đã hủy hoại gia đình anh mười năm trước.

"Nếu là bọn chúng, thì mục đích của chúng là chiếc khóa ngọc, là Băng Nhi," Thần Phong siết chặt chuôi kiếm. "Chúng không chỉ muốn giết Trần Bách Sơn, mà còn muốn bịt miệng người kế thừa bí mật."

Anh biết mình không thể giao chiếc khóa ngọc này cho quan phủ. Nếu kẻ đứng sau vụ án là thế lực triều đình ngầm, giao nộp nó chẳng khác nào tự sát. Anh phải tự mình bảo vệ chiếc khóa, và quan trọng hơn, bảo vệ Băng Nhi.

III. Bế Tắc: Sự Nghi Ngờ Của Lòng Tin

Thần Phong quay lại Lục Châu. Anh phải tìm Băng Nhi. Cô là mục tiêu của kẻ thủ ác, nhưng đồng thời cô cũng đang che giấu một điều gì đó.

Anh tìm đến một ngôi miếu cổ bên hồ, nơi Băng Nhi thường đến luyện đàn. Anh biết cô sẽ đến đây để tìm kiếm sự bình yên sau những biến cố.

Quả nhiên, Băng Nhi đang ngồi bên chiếc hồ, chiếc đàn Tỳ Bà đặt bên cạnh. Khuôn mặt cô vẫn trắng bệch, đôi mắt sưng húp.

Thần Phong xuất hiện, không hề che giấu. Băng Nhi giật mình, nhưng không hề chạy trốn, chỉ nhìn anh với ánh mắt phức tạp: vừa cảnh giác, vừa tuyệt vọng.

"Ngươi đến để bắt ta?" Cô hỏi, giọng yếu ớt.

"Ta đến để bảo vệ ngươi," Thần Phong đáp, bước lại gần. "Ta đã tìm thấy thứ này."

Anh đưa chiếc khóa ngọc ra.

Vừa nhìn thấy chiếc khóa, Băng Nhi thở dốc, mắt mở to kinh hoàng. "Tại sao... tại sao nó lại ở chỗ ngươi?"

"Ta tìm thấy nó trong căn phòng của Trần Bách Sơn. Cùng với một bức thư. Ngươi là tiểu thư họ Trần mà bức thư nhắc đến. Và đây là chìa khóa của một bí mật."

Băng Nhi bật khóc, nước mắt tuôn rơi. "Cha nuôi đã dặn, không được để nó rơi vào tay bất kỳ ai... Ngươi đã giết ông ấy, tại sao ngươi lại lấy nó?"

"Ta không giết ông ấy, và ta đã nói, ta đến để bảo vệ ngươi," Thần Phong kiên nhẫn. "Kẻ giết Trần Bách Sơn muốn có thứ này. Kẻ đó đã thuê Bách Hoa Hội."

"Bách Hoa Hội..." Băng Nhi lẩm bẩm, vẻ mặt trở nên hoang mang tột độ. "Ta không biết Bách Hoa Hội là gì. Ta chỉ biết cha nuôi của ta đang che giấu một bí mật... một bí mật lớn về một cuốn sổ."

"Cuốn sổ?" Thần Phong dồn nén cảm xúc. Cuốn sổ đó có phải là thứ mà anh đã tìm kiếm bấy lâu nay?

"Đúng vậy. Cuốn sổ đã bị phong ấn từ mười năm trước. Cha nuôi nói, nó ghi lại những thỏa thuận bẩn thỉu và bằng chứng phản quốc của một vị quan lớn trong triều đình," Băng Nhi thú nhận trong nước mắt. "Cha nuôi giấu nó, để bảo vệ công lý. Và chiếc khóa này là mật mã để tìm ra nó."

"Vậy tại sao đêm đó, ngươi lại cầm chiếc khăn có mùi Hoa Anh Túc?" Thần Phong đặt câu hỏi then chốt.

Băng Nhi im lặng, sự tuyệt vọng trở nên rõ ràng. "Đó là... đó là một người bạn của ta. Người đó đã đến Bạch Ngọc Lâu trước khi án mạng xảy ra. Cô ấy... cô ấy đưa cho ta chiếc khăn và nói rằng đó là lời cảnh báo."

Thần Phong nheo mắt. "Bạn? Hay là một thành viên của Bách Hoa Hội?"

"Ta không biết! Ta không biết gì về Bách Hoa Hội!" Băng Nhi khóc nức nở. "Ta chỉ biết, nếu ta khai ra, người bạn đó sẽ gặp nguy hiểm. Ta không muốn làm hại ai nữa."

Sự bế tắc của Thần Phong là ở đây: Anh phải tin lời cô, nhưng bằng chứng lại chỉ ra sự liên hệ của cô với tổ chức sát thủ.

IV. Thỏa Thuận Sống Còn

Thần Phong nhìn Băng Nhi, ánh mắt vừa nghi ngờ vừa thương cảm. Anh quyết định đặt cược vào trực giác của mình.

"Ta tin ngươi đang bị lợi dụng, Băng Nhi. Nhưng sự thật là ngươi đang bị cả giang hồ và quan phủ săn lùng. Ngươi là người kế thừa bí mật. Ngươi không thể tự bảo vệ mình."

"Ta phải làm gì?" Băng Nhi tuyệt vọng.

"Hợp tác với ta," Thần Phong đề nghị. "Ngươi giữ bí mật về chiếc khóa ngọc. Ngươi dẫn ta đến nơi chôn giấu cuốn sổ đó. Chúng ta phải tìm ra cuốn sổ trước khi kẻ thủ ác có được nó. Ta hứa, ta sẽ bảo vệ ngươi và không để người bạn của ngươi gặp nguy hiểm, nếu cô ấy vô tội."

Băng Nhi nhìn Thần Phong, nhìn vào sự cương nghị và chân thành trong đôi mắt anh. Cô biết, trong tình thế này, anh là cơ hội duy nhất của cô.

"Cuốn sổ được giấu ở một nơi mà chỉ có cha nuôi và ta biết," Băng Nhi nói khẽ. "Nó không nằm trong thành Lục Châu."

"Vậy chúng ta sẽ rời khỏi đây ngay lập tức," Thần Phong quyết đoán. "Đêm nay. Kẻ thù của chúng ta đang đến gần hơn bao giờ hết."

Anh trao trả chiếc khóa ngọc cho Băng Nhi. "Giữ lấy nó. Nó không chỉ là chìa khóa, mà còn là mạng sống của ngươi."

Băng Nhi cầm chiếc khóa ngọc lạnh buốt, lòng cô rối bời giữa tình cảm và trách nhiệm.

Thần Phong biết, mối quan hệ giữa anh và cô gái này đã vượt qua giới hạn của một cuộc điều tra. Nó đã trở thành một lời thề sống còn, một mối tình oan nghiệt nảy nở giữa lòng thù hận và bí mật. Cuộc hành trình trốn chạy và tìm kiếm cuốn sổ bí mật, cuốn sổ có thể thay đổi số phận giang hồ và triều đình, đã chính thức bắt đầu.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×