lưỡi kiếm và hoa anh túc

Chương 9: Kiếm Huyết Ưng và Kế Hoạch Đánh Lạc Hướng


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

I. Trận Đánh Sinh Tử Giữa Cô Kiếm và Huyết Ưng

Thần Phong lao nhanh về phía Tây, xuyên qua những tán cây rậm rạp. Anh không cố gắng trốn thoát hoàn toàn, mà tìm kiếm một địa điểm lý tưởng để giao chiến: một bãi đất trống gần một con suối nhỏ. Địa hình ẩm ướt sẽ làm giảm hiệu quả của các loại độc bột và ám khí mà Huyết Ưng thường sử dụng.

Huyết Ưng truy đuổi ngay phía sau. Hắn ta nhanh đến mức kinh người, thân pháp không hề phát ra tiếng động, như một bóng ma lướt đi trong đêm. Thần Phong biết, tốc độ của hắn vượt xa mình.

“Ngươi chạy không thoát đâu, Cô Kiếm,” Huyết Ưng cất tiếng, giọng nói lạnh lẽo như băng. “Ta đã thấy cuốn sổ. Nó nằm trong tay cô gái. Nhưng bắt ngươi, ta sẽ có được cả hai.”

Thần Phong dừng lại ở bờ suối, quay người đối diện với đối thủ. Thanh kiếm của anh không tên, nhưng mang trong mình sự chính trực và ý chí báo thù mười năm.

“Ta không chạy,” Thần Phong đáp, kiếm giương cao. “Ta chờ ngươi. Ta muốn biết, ngươi là con người hay là một cỗ máy giết chóc vô hồn.”

“Ngươi sẽ sớm biết thôi,” Huyết Ưng nhếch mép, nụ cười ẩn sau lớp vải đen vô cùng đáng sợ.

Cuộc đối đầu nổ ra dữ dội. Huyết Ưng không dùng kiếm, mà sử dụng hai chiếc Huyết Ưng Trảo bằng thép sắc nhọn gắn vào cổ tay. Hắn ta tấn công bằng tốc độ kinh hồn, kết hợp với các loại độc thuật. Hắn không ngừng phóng ra những chiếc kim tẩm độc xanh lét và các viên độc hoàn tạo khói độc.

Thần Phong buộc phải dồn hết nội lực vào kiếm pháp. Anh sử dụng Phong Tỏa Kiếm Pháp để tạo thành một lớp bảo vệ vững chắc xung quanh mình, đồng thời sử dụng địa hình suối nước. Anh tung những đường kiếm mạnh mẽ, cố gắng ép Huyết Ưng vào thế đối đầu trực diện.

Huyết Ưng là một đối thủ khó nhằn. Hắn ta có thể tránh né những đường kiếm sắc lẹm chỉ trong gang tấc, và chỉ cần một vết thương nhỏ cũng có thể khiến Thần Phong trúng độc. Trong một khoảnh khắc sơ hở, Huyết Ưng phóng một viên độc hoàn xuống đất, tạo ra một làn khói mù mịt.

Thần Phong bị ho sặc sụa, tầm nhìn bị hạn chế. VUT! Huyết Ưng tung ra một cú trảo sắc bén, găm vào vai Thần Phong. Máu tươi rỉ ra, nhưng may mắn Thần Phong đã kịp thời lùi lại, tránh được vết thương sâu.

“Ngươi đã trúng độc, Cô Kiếm,” Huyết Ưng lạnh lùng nói. “Thứ độc này sẽ làm ngươi mất đi cảm giác, sau đó tê liệt hoàn toàn.”

Thần Phong cắn chặt răng, cảm giác đau đớn và tê dại lan dần, giống như lần trúng độc của Cẩm Tú, nhưng mạnh hơn gấp bội.

II. Kế Hoạch Đánh Lạc Hướng

Thần Phong biết anh không thể cầm cự được lâu. Anh phải hành động nhanh chóng để bảo vệ cuốn sổ.

Dù cuốn sổ đang nằm trong tay Băng Nhi, nhưng Huyết Ưng vẫn tin rằng nếu hắn bắt được Thần Phong, hắn sẽ buộc anh nói ra vị trí của cô.

Thần Phong đưa ra quyết định liều lĩnh nhất. Anh cởi áo ngoài, xé một mảnh vải rộng, và nhanh chóng nhúng nó xuống dòng suối. Sau đó, anh dùng mũi kiếm sắc bén, cắt một góc nhỏ của cuốn sổ cũ mà anh luôn mang theo bên mình (cuốn sổ ghi chép hành trình của anh). Anh cẩn thận quấn mảnh vải ướt vào góc sổ đó.

“Cuốn sổ này... nó sẽ kết thúc tất cả!” Thần Phong hét lên, giả vờ như anh đang giữ cuốn sổ thật.

Huyết Ưng lập tức bị thu hút. Mục tiêu của hắn là cuốn sổ, và hắn không thể để nó bị phá hủy.

“Dừng lại!” Huyết Ưng gầm lên, lao tới với tốc độ cao nhất.

Thần Phong lợi dụng sự mất cảnh giác của Huyết Ưng. Anh ném cuốn sổ giả, quấn vải, ra giữa dòng suối.

“Cuốn sổ rơi vào nước!” Huyết Ưng kinh hãi, hắn ta không kịp suy nghĩ mà lao thẳng xuống suối để vớt.

Ngay khi Huyết Ưng đang vật lộn trong nước lạnh để tìm cuốn sổ, Thần Phong tung ra đòn tấn công cuối cùng, dồn hết sức lực. Anh dùng kiếm chém mạnh vào những tảng đá lỏng lẻo ngay bờ suối.

RẦM!

Đá lở xuống, chặn đứng con suối và vùi lấp một phần Huyết Ưng.

Huyết Ưng gầm lên đau đớn, hắn bị kẹt giữa đá và nước. Hắn nhìn Thần Phong bằng ánh mắt căm thù tột độ.

“Ngươi... ngươi sẽ phải chết!”

Thần Phong không đáp lại. Anh biết anh đã dùng hết sức lực, và chất độc đang lan nhanh. Anh lảo đảo đứng dậy, nhìn cuốn sổ giả trôi đi, và nhìn về phía Đông, nơi Băng Nhi đang chạy trốn.

III. Sự Thoát Thân Đầy Nghi Vấn

Thần Phong dùng chút sức lực cuối cùng, phóng đi khỏi khu vực. Anh biết Huyết Ưng sẽ thoát ra được, nhưng ít nhất, anh đã trì hoãn được thời gian và đánh lạc hướng kẻ săn lùng.

Sau khi chạy được một đoạn, Thần Phong gục xuống. Chất độc đã làm cánh tay và chân anh tê liệt hoàn toàn. Anh chỉ có thể tựa vào một gốc cây, chờ đợi cái chết đến.

Đúng lúc đó, một bóng người xuất hiện. Không phải Huyết Ưng, mà là một bóng dáng quen thuộc.

“Ngươi làm tốt lắm, Cô Kiếm.”

Người đó là Cẩm Tú. Cô đã âm thầm quay lại.

“Ngươi... sao ngươi lại ở đây? Ta đã bảo ngươi đi với Băng Nhi!” Thần Phong cố gắng nói, giọng anh khàn đặc.

“Ta không thể bỏ mặc người đã hy sinh mạng sống để cứu ta và Băng Nhi,” Cẩm Tú đáp, cô quỳ xuống kiểm tra vết thương của anh. “Ta biết ngươi sẽ làm mồi nhử. Nhưng ta biết cách giải độc.”

Cẩm Tú nhanh chóng lấy ra một lọ thuốc nhỏ từ túi áo, đổ lên vết thương của Thần Phong, sau đó đút cho anh uống một viên thuốc màu đỏ.

“Đây là thuốc giải độc mạnh nhất của Bách Hoa Hội. Nó sẽ trung hòa chất độc của Huyết Ưng. Ngươi sẽ ổn thôi, nhưng cần thời gian nghỉ ngơi.”

Thần Phong nhắm mắt lại. Anh tin Cẩm Tú. Cô không chỉ là sát thủ, mà còn là một y sư tài năng.

“Huyết Ưng sẽ sớm đuổi theo Băng Nhi,” Thần Phong thì thầm. “Ngươi phải quay lại với cô ấy.”

Cẩm Tú lắc đầu. “Không. Hắn sẽ tin rằng cuốn sổ đã bị hủy hoại trong nước. Ta biết hắn sẽ quay lại kiểm tra. Hắn sẽ nghĩ Băng Nhi đã quay lại tìm ngươi hoặc là bị lạc.”

“Ta sẽ dẫn Huyết Ưng đi theo một hướng khác,” Cẩm Tú kiên quyết. “Ta sẽ để lại một ám hiệu giả. Ngươi phải đến chỗ Băng Nhi. Nàng cần ngươi bảo vệ cuốn sổ.”

Cẩm Tú đỡ Thần Phong vào một hang đá nhỏ để ẩn nấp, sau đó, cô dùng một loại thảo dược đặc biệt, tạo ra một mùi hương mạnh mẽ lan tỏa về phía Bắc – một ám hiệu giả cho Huyết Ưng.

“Tạm biệt, Cô Kiếm,” Cẩm Tú nói, ánh mắt cô đầy sự quyết tâm. “Chúng ta sẽ gặp lại nhau ở Kinh thành.”

Cẩm Tú biến mất trong bóng tối. Thần Phong nằm lại trong hang đá, cảm thấy sức lực đang dần quay trở lại. Anh biết, hành trình của anh và Băng Nhi không chỉ là cuộc săn lùng công lý, mà còn là cuộc đua với thời gian để cứu lấy cả Cẩm Tú.

IV. Hành Trình Cô Đơn Của Băng Nhi

Trong khi đó, Băng Nhi và Cẩm Tú đã chia tay. Băng Nhi mang theo cuốn sổ, tiếp tục đi về phía Đông. Cô đi qua những cánh đồng hoang, những khu rừng thưa, nước mắt không ngừng rơi vì lo lắng cho Thần Phong.

Cô liên tục tự nhủ: "Cuốn sổ này là mạng sống của Thần Phong. Ta phải bảo vệ nó bằng mọi giá."

Hành trình cô đơn và nguy hiểm, nhưng tình yêu và niềm tin vào Thần Phong đã tiếp thêm sức mạnh cho cô. Cô biết, Thần Phong đã hy sinh bản thân để cho cô cơ hội sống sót. Cô phải đến được Kinh thành, giao nộp cuốn sổ, và nhờ lực lượng Cố gia còn sót lại giải cứu Thần Phong và Cẩm Tú.

Băng Nhi bước đi, bóng dáng nhỏ bé và kiên cường, mang trên vai gánh nặng của hai gia tộc và một mối tình vừa chớm nở. Cuốn sổ bí mật rung lên nhẹ nhàng trên ngực cô, như một lời nhắc nhở về sứ mệnh mà cô phải hoàn thành.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×