lưới tình thật giả

Chương 3: GẶP GỠ CÔNG KHAI VÀ ÁNH MẮT NGHI NGỜ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

6 Giờ Sáng: Cuộc Tổng Duyệt

Sáu giờ sáng, An Hạ đã ngồi trước bàn trang điểm, các chuyên viên trang điểm đang làm việc không ngơi nghỉ để hoàn thiện nốt "Trần Thiên Thanh" phiên bản hoàn hảo. Cô đã học cách ngồi yên lặng suốt một giờ đồng hồ, học cách thở đều để không làm hỏng lớp trang điểm vô cảm.

Lục Minh Triết bước vào phòng, cầm trên tay một chiếc tai nghe nhỏ xíu màu da người.

"Đây là kênh liên lạc của chúng ta," anh ta nói. "Nó kết nối trực tiếp với tôi. Tôi sẽ theo dõi cô qua camera an ninh và qua mọi phương tiện truyền thông. Nếu cô có dấu hiệu sai lệch, tôi sẽ nhắc nhở. Việc của cô là nghe và làm theo."

An Hạ đeo tai nghe vào, cảm thấy một sự kiểm soát toàn diện. "Anh Lục, tôi không phải con rối."

"Cô là Trần Thiên Thanh," Lục Minh Triết lạnh lùng chỉnh lại. "Và cô Trần không bao giờ tranh luận về lệnh của tôi. Bây giờ, điệp vụ đầu tiên: Cuộc họp báo ra mắt dự án thế kỷ của C&T. Báo chí sẽ tập trung vào cô, không phải dự án."

Anh ta đưa cho cô một chiếc áo vest dạ tweed màu trắng ngà, kiểu dáng cổ điển nhưng tôn lên sự sắc sảo của người mặc.

"Một chi tiết nhỏ. Khi cô mệt mỏi hoặc lo lắng, cô có xu hướng đưa tay vuốt tóc mai bên phải. Thiên Thanh không bao giờ làm điều đó, cô ấy để tóc luôn vào nếp. Hôm nay, cô sẽ đeo một chiếc trâm cài tóc đặc biệt ở bên phải. Chiếc trâm sẽ châm vào da đầu cô nếu cô cử động quá mạnh. Đó là lời nhắc nhở nhẹ nhàng từ tôi."

An Hạ nuốt khan. Anh ta thật sự đã nghiên cứu cô quá kỹ. Cô nhận chiếc trâm cài, cảm thấy như một con tin bị xiềng xích bằng sự xa hoa.

Ra Mắt Trước Công Chúng

Bên ngoài Tòa nhà C&T, ánh đèn flash chớp liên tục. Hàng trăm phóng viên đã chờ sẵn. Tin đồn về sự biến mất của Trần Thiên Thanh đã lan truyền suốt một tuần qua, và sự xuất hiện của cô lúc này là một cú sốc lớn.

Khi An Hạ bước ra khỏi xe, Lục Minh Triết đi ngay sau cô, giữ một khoảng cách vừa đủ của một cố vấn tận tâm.

["Bình tĩnh. Ngước cằm lên 15 độ. Bước chậm, không nhìn thẳng vào ống kính,"] giọng Lục Minh Triết vang lên trong tai nghe.

An Hạ tuân theo tuyệt đối. Bước chân của cô chậm rãi, đều đặn, mỗi bước đi đều toát lên vẻ quyền lực của người thừa kế.

Lúc này, cô không phải Lâm An Hạ run rẩy nữa. Cô là Trần Thiên Thanh, người nắm trong tay số phận của một tập đoàn lớn. Cô cảm nhận được ánh mắt ngưỡng mộ, ghen tị và nghi ngờ đổ dồn vào mình.

Buổi họp báo bắt đầu. An Hạ ngồi ở vị trí trung tâm, bên cạnh là vị Chủ tịch già (cha của Thiên Thanh) và một số thành viên hội đồng quản trị.

"Thưa cô Trần, tin đồn cô gặp vấn đề sức khỏe có đúng không?" Một phóng viên hỏi.

An Hạ đáp lại bằng giọng trầm và dứt khoát đã luyện tập kỹ lưỡng: "Tôi vẫn ổn. Tôi chỉ dành thời gian cần thiết để nghiên cứu sâu hơn về dự án này. Tập đoàn C&T không bao giờ ngủ quên trên chiến thắng."

["Tốt. Giữ câu trả lời ngắn gọn. Đừng cười. Thiên Thanh không lãng phí nụ cười,"] Lục Minh Triết nhắc nhở.

An Hạ cảm thấy áp lực kinh khủng. Cô phải nói năng chính xác, kiểm soát từng hơi thở và cử động. Cô chỉ cần lỡ lời một chữ, sai một cử chỉ, mọi thứ sẽ sụp đổ.

Ánh Mắt Từ Hàng Ghế Đầu

Đột nhiên, cô cảm thấy một ánh mắt đặc biệt sắc lạnh đang nhìn chằm chằm vào mình. Nó không phải ánh mắt của phóng viên, mà là ánh mắt của người đã từng hiểu Thiên Thanh.

An Hạ liếc xuống hàng ghế đầu. Tim cô đập thình thịch.

Ngồi đó là Đỗ Anh Khoa, người yêu cũ kiêm đối thủ kinh doanh lớn nhất của Thiên Thanh.

Anh Khoa là người đàn ông điển trai, phong độ, nhưng ánh mắt anh ta chất chứa sự nguy hiểm. Anh ta không nở nụ cười xã giao mà mọi người thường dùng trong những buổi họp báo thế này. Anh ta chỉ nhìn chằm chằm vào An Hạ, ánh mắt xuyên thẳng qua lớp vỏ bọc hoàn hảo của cô.

["Cảnh báo. Đỗ Anh Khoa đang ở đó. Cô phải giữ thái độ lạnh lùng tuyệt đối. Hắn ta là người duy nhất biết rõ Thiên Thanh nhất,"] Giọng Lục Minh Triết trở nên căng thẳng.

An Hạ cảm nhận được sự căng thẳng của Lục Minh Triết qua tai nghe. Cô biết, đây là bài kiểm tra thật sự.

Anh Khoa đứng dậy. "Thưa cô Trần," giọng anh ta vang lên, thu hút sự chú ý của mọi người. "Tôi nghe nói dự án này đòi hỏi sự mạo hiểm lớn về vốn. Trong khi đó, cô lại biến mất gần đây. Cô có thể đảm bảo rằng sự tập trung của cô là tuyệt đối vào thời điểm then chốt này không?"

Đây là một câu hỏi đầy ẩn ý. Anh ta đang nghi ngờ sự bất ổn của Thiên Thanh.

An Hạ nhớ lại lời dặn của Lục Minh Triết về cách Thiên Thanh đối phó với Anh Khoa: Thẳng thắn, tự tin, không bao giờ nhún nhường, và luôn chứng minh mình là người nắm quyền kiểm soát.

"Anh Khoa," An Hạ đáp, dùng giọng điệu trầm, hơi khinh miệt. "Nếu anh lo lắng về vốn, tôi mời anh đến Tập đoàn C&T để xem xét báo cáo tài chính mới nhất. Còn về sự tập trung..." Cô dừng lại một chút, mỉm cười nhạt. "Việc anh lo lắng cho tôi chỉ khiến người khác nghĩ rằng anh đang sợ hãi sự thành công của tôi thôi. Dự án này, tôi không chỉ tập trung, tôi còn sắp xếp được thời gian để đấu giá lại khu đất mà anh đã theo đuổi ba năm qua. Anh Khoa, lo cho công ty của mình đi."

Một tiếng xì xào vang lên khắp phòng.

Lục Minh Triết trong tai nghe khẽ thì thầm một tiếng "Tuyệt vời," nhưng giọng anh ta vẫn căng thẳng.

Đỗ Anh Khoa hơi bất ngờ, nhưng sau đó anh ta mỉm cười, một nụ cười quyến rũ chết người nhưng đầy ẩn ý.

"Cô Trần quả thật khác biệt sau kỳ nghỉ dưỡng. Chúc mừng cô trở lại. Hy vọng chúng ta sẽ sớm gặp lại nhau, và tôi hy vọng cô đã chuẩn bị thật kỹ cho cuộc chiến sắp tới." Anh Khoa nhấn mạnh từ "trở lại" và "cuộc chiến," rồi rời khỏi phòng họp báo.

Rạn Nứt Trong Vỏ Bọc

Ngay khi buổi họp báo kết thúc, Lục Minh Triết kéo An Hạ vào một căn phòng nhỏ.

"Đó là một màn trình diễn hoàn hảo. Đặc biệt là đoạn đối đáp với Đỗ Anh Khoa," Lục Minh Triết nói, giọng hơi có chút ngưỡng mộ. "Cô đã nắm bắt được sự ngang ngược của Thiên Thanh."

An Hạ thở dốc, dựa lưng vào tường. Cô cảm thấy kiệt sức, và tay cô vô thức đưa lên vuốt tóc mai bên phải. Ngay lập tức, chiếc trâm cài tóc châm vào da đầu cô.

Cô nhăn mặt đau đớn.

"Cô vẫn mắc lỗi," Lục Minh Triết nói, không hề có chút thương xót. "Đừng quên vị trí của mình."

"Tôi cũng là con người! Tôi không phải cỗ máy!" An Hạ không thể kiềm chế được sự mệt mỏi và tức giận. "Tôi vừa đối phó với người yêu cũ của cô gái anh tôn thờ, tôi đã làm một công việc hoàn hảo, và anh chỉ thấy một cử động thừa thãi?"

Lục Minh Triết tiến lại gần. "Đúng vậy. Bởi vì trong thế giới này, một cử động thừa thãi có thể khiến cô chết. Cô có biết Đỗ Anh Khoa đã nhìn cô như thế nào không? Anh ta không tin cô. Anh ta đang tìm ra sơ hở. Cô không được phép sai sót."

Ánh mắt anh ta quá gần, quá sắc bén. An Hạ cảm thấy mình bị lột trần.

"Anh Lục," An Hạ nói, giọng cô trở nên mềm mỏng hơn, "Anh có vẻ lo lắng cho tôi hơn cả việc tôi làm hỏng kế hoạch. Anh có sợ tôi bị anh Khoa phát hiện không, hay anh sợ anh Khoa sẽ làm tổn thương tôi?"

"Đó là nhiệm vụ của tôi," Lục Minh Triết lảng tránh, lùi lại một bước. "Thiên Thanh đã giao phó sự an toàn của cô ấy cho tôi trước khi xảy ra tai nạn. Và cô đang ở trong vỏ bọc của cô ấy."

"Anh yêu cô ấy à?" An Hạ buột miệng hỏi.

Căn phòng chìm vào sự im lặng chết chóc. Lục Minh Triết nhìn cô, ánh mắt lạnh lẽo đến mức khiến An Hạ hối hận vì đã hỏi.

"Tôi không bao giờ yêu người tôi phục vụ," Lục Minh Triết nói. "Tình cảm là điểm yếu. Và tôi không có điểm yếu. Bây giờ, đi thay đồ. Cô có cuộc họp hội đồng quản trị trong một giờ nữa."

Sự Thay Đổi Tinh Tế

Sau sự cố với Anh Khoa và cuộc đối đầu với Lục Minh Triết, An Hạ bắt đầu điều chỉnh chiến lược của mình. Cô nhận ra, để thành công, cô phải làm hai việc: một là trở thành Thiên Thanh hoàn hảo hơn, và hai là tìm ra bí mật mà Lục Minh Triết đang che giấu.

Trong cuộc họp hội đồng quản trị, An Hạ thể hiện sự chuyên nghiệp đáng kinh ngạc. Nhờ quá trình nhồi nhét thông tin, cô đưa ra những phân tích sắc bén, thậm chí còn khiến một vài thành viên kỳ cựu bất ngờ vì sự 'trở lại mạnh mẽ' này.

Khi cuộc họp kết thúc, một vị phó chủ tịch già nua, người luôn phản đối Thiên Thanh, đến gần cô.

"Cô Trần, cô đã thay đổi. Cô có vẻ... thực tế hơn trước. Tôi thích điều đó," ông ta nói.

An Hạ mỉm cười nhẹ (theo đúng tiêu chuẩn chỉ nhếch mép 10%). "Cảm ơn ông. Tôi đã học được rằng chỉ có thực tế mới có thể mang lại lợi nhuận."

Lục Minh Triết đứng ở cửa, không nói gì, nhưng An Hạ cảm nhận được cái nhìn tán thành từ anh ta. Anh ta không chỉ muốn cô bắt chước Thiên Thanh, anh ta muốn cô trở thành phiên bản tốt hơn của cô ấy.

Tối hôm đó, khi ở trong thư viện riêng của Thiên Thanh, An Hạ tìm thấy một chiếc hộp khóa kỹ. Cô tò mò mở nó bằng chiếc chìa khóa cô tìm thấy trong tủ trang sức. Bên trong là những bức vẽ chì cũ kỹ, đơn giản, khác hẳn với sự xa hoa của Thiên Thanh. Đó là những bức vẽ về một cậu bé, một căn nhà nhỏ ven biển... và một người đàn ông có vẻ ngoài rất giống Lục Minh Triết, nhưng trẻ hơn và đang cười.

An Hạ cảm thấy lạnh sống lưng. Thiên Thanh và Lục Minh Triết không chỉ là cố vấn và người thừa kế. Họ có một quá khứ sâu sắc hơn, một bí mật mà họ đang giấu kín.

Tại sao Lục Minh Triết lại nói anh ta không bao giờ yêu người mình phục vụ, trong khi Thiên Thanh lại vẽ anh ta với nụ cười hạnh phúc đến vậy?

An Hạ quay lại, ánh mắt chạm vào ánh mắt của Lục Minh Triết đang đứng lặng lẽ ở ngưỡng cửa. Anh ta đã đứng đó từ lúc nào?

"Cô tìm gì vậy, Thiên Thanh?" Giọng anh ta trầm, mang theo sự nguy hiểm.

Trò chơi đã nâng lên một cấp độ mới. An Hạ không chỉ phải giả làm Thiên Thanh, cô còn phải giải mã bí mật giữa Thiên Thanh và người đàn ông đang giám sát mình.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×