Sáng thứ Hai, Vy đến sớm hơn thông thường. Ánh nắng len qua khung cửa sổ văn phòng, chiếu lên bàn làm việc rộng lớn, nơi Lục Thần đang ngồi nghiêm nghị bên đống hồ sơ. Không gian yên tĩnh đến mức cô cảm thấy từng nhịp tim của mình vang vọng trong tai.
Cô hít một hơi thật sâu, tự nhủ: “Cố lên, Ngọc Vy. Đây không chỉ là một công việc, mà còn là cơ hội để chứng minh bản thân.”
Ngay khi cô đặt cặp xuống bàn, Lục Thần không quay đầu nhìn, giọng trầm như nước lạnh:
“Kiểm tra lịch trình hôm nay. Tôi không muốn sai sót.”
Vy gật đầu, mở laptop, bắt đầu rà soát email, lịch họp và báo cáo từ các phòng ban. Mọi thứ trông ổn, nhưng cô cảm nhận được sự căng thẳng trong từng chi tiết: một email nhầm địa chỉ, một báo cáo thiếu chữ ký – tất cả đều có thể gây ra hậu quả lớn.
Khi cô đang sắp xếp hồ sơ, một đồng nghiệp nam đi ngang, nhíu mày:
“Cô là thư ký mới hả? Nghe nói tổng giám đốc khó tính lắm.”
Vy mỉm cười, nhưng không nói gì, tiếp tục công việc. Cô hiểu, mọi lời cảnh báo đều đúng. Không ai sống sót lâu trong văn phòng này nếu không đủ tỉnh táo và linh hoạt.
Bất ngờ, điện thoại của Lục Thần rung. Một email từ đối tác quan trọng thông báo thay đổi kế hoạch đột ngột. Vy lướt qua, phát hiện một chi tiết nhỏ nhưng quan trọng: hợp đồng mới không khớp với điều khoản đã ký trước đó. Nếu không xử lý kịp thời, tập đoàn sẽ gặp rủi ro pháp lý.
Cô hít một hơi, mạnh dạn nói:
“Anh Lục, em nghĩ chúng ta nên kiểm tra lại hợp đồng trước khi phản hồi đối tác. Có một số điều nhỏ cần xác nhận.”
Anh quay lại nhìn cô, ánh mắt sắc như dao:
“Cô dám chỉ ra lỗi với tôi sao?”
Vy không lùi bước, giọng điệu bình tĩnh:
“Em chỉ muốn đảm bảo công việc được chính xác, tránh rủi ro cho công ty.”
Khoảng lặng kéo dài. Anh nhìn thẳng vào cô, như muốn đọc hết suy nghĩ trong đầu. Sau một hồi, anh gật:
“Được. Làm đi.”
Vy mở email, rà soát từng chi tiết. Cô phát hiện ra lỗi về điều khoản thanh toán mà nếu gửi đi, công ty sẽ thiệt hại không nhỏ. Cô lập tức chuẩn bị báo cáo chi tiết, đưa ra phương án xử lý, rồi trình bày trước Lục Thần.
Anh đọc xong, nhíu mày, ánh mắt lạnh lùng vẫn không che giấu chút bất ngờ:
“Cô chú ý đến từng chi tiết… tốt. Tôi sẽ xem xét.”
Cảm giác trong lòng Vy vừa hồi hộp vừa thở phào. Đây là lần đầu tiên cô thấy nam tổng giám đốc không chỉ lạnh lùng, mà còn… đánh giá nghiêm túc năng lực của mình.
Buổi trưa, Vy được phân công đi cùng anh đến một cuộc họp với phòng kinh doanh. Trên đường đi, cô cố gắng quan sát cách anh giao tiếp với nhân viên. Mỗi lời nói, mỗi cử chỉ đều toát lên sự quyền lực và nghiêm khắc. Nhưng thỉnh thoảng, cô cũng thấy một nét dịu dàng hiếm hoi, khi anh nhắc nhở một nhân viên trẻ: “Cẩn thận hơn lần sau.”
Cuộc họp diễn ra căng thẳng, nhiều vấn đề được đưa ra, và mọi ánh mắt đều hướng về anh. Vy đứng cạnh, theo dõi, ghi chú từng chi tiết để chuẩn bị báo cáo. Khi một vấn đề pháp lý nhỏ xuất hiện, cô nhanh chóng nhắc nhở:
“Anh Lục, phần điều khoản này cần chỉnh lại theo hợp đồng gốc. Nếu không, bên đối tác có thể phản ứng.”
Một lần nữa, anh quay lại nhìn cô, ánh mắt sắc lạnh nhưng không giấu được vẻ quan tâm:
“Cô biết nhiều hơn tôi tưởng.”
Cuối buổi chiều, Vy trở về bàn làm việc, cảm giác kiệt sức nhưng hài lòng. Cô sắp xếp hồ sơ, kiểm tra lại email và chuẩn bị cho ngày mai. Khi nhìn ra cửa sổ, ánh nắng cuối ngày chiếu lên thành phố, cô tự nhủ: “Ngày đầu tiên kết thúc, nhưng có lẽ, đây chỉ là sự khởi đầu.”
Trong lúc đó, Lục Thần đứng bên cửa sổ, ánh mắt nhìn ra xa xăm. Anh suy nghĩ về thư ký mới, người không chỉ nhanh nhạy trong công việc mà còn dám nói thẳng những điều anh không để ý. Lòng anh, vốn lạnh lùng bấy lâu, bỗng dưng khẽ rung lên. Một cảm giác lạ, khó gọi tên, len lỏi vào từng suy nghĩ của anh.
Khi Vy rời văn phòng, anh gọi theo:
“Ngày mai đến sớm hơn 15 phút. Chúng ta còn nhiều việc phải chuẩn bị.”
Vy mỉm cười, trong lòng hứng khởi: “Ngày mai, mình sẽ làm tốt hơn hôm nay.”
Cô không biết rằng, từ khoảnh khắc này, mối quan hệ giữa cô và Tổng giám đốc Lục Thần sẽ bước vào những thử thách vừa căng thẳng, vừa ngọt ngào, nơi công việc và tình cảm xen lẫn nhau, tạo nên những rung động không thể bỏ qua.