lý do khiến anh lạnh lùng

Chương 3: Lần đầu tránh khủng hoảng


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Buổi sáng hôm sau, Trần Ngọc Vy đến sớm hơn cả dự định. Trong lòng vẫn còn cảm giác hồi hộp từ ngày đầu tiên, nhưng cô tự nhủ: “Ngày hôm nay, phải bình tĩnh và chính xác hơn nữa.”

Văn phòng vẫn im lìm, chỉ nghe tiếng đồng hồ tích tắc và tiếng gõ bàn phím lách cách của nhân viên. Vy nhanh chóng kiểm tra lịch trình, email và báo cáo hôm nay. Một email mới từ đối tác nước ngoài làm cô nhíu mày: trong bản hợp đồng họ gửi kèm, có vài chi tiết không khớp với những điều khoản đã ký trước đó.

Cô cầm email, tiến đến bàn Lục Thần. Anh đang đọc báo cáo tài chính, ánh mắt tập trung như dao cắt qua từng con số. Không khí trong phòng vẫn lạnh lùng, nhưng Vy đã quen cảm giác này.

“Anh Lục, em phát hiện một số điều khoản trong hợp đồng đối tác không khớp với ký kết trước đây. Nếu gửi đi, có thể gây rủi ro pháp lý,” Vy nói, giọng vừa đủ rõ ràng, vừa trang trọng.

Anh ngẩng đầu, ánh mắt sắc lạnh nhưng không giấu nổi chút bất ngờ:

“Cô chắc chứ?”

Vy gật đầu:

“Em đã kiểm tra ba lần. Đây là những điểm cần lưu ý.”

Lục Thần nhíu mày, lướt mắt qua bản báo cáo cô soạn. Không một lời khen, nhưng thái độ nghiêm túc chứng tỏ anh đánh giá cao sự chính xác của Vy.

Chưa đầy nửa giờ sau, một cuộc điện thoại từ bên đối tác gọi đến, báo rằng họ muốn chỉnh sửa một số điều khoản ngay lập tức. Vy bình tĩnh, ghi chú chi tiết và đưa ra phương án:

“Chúng ta nên đề xuất một phương án thay thế, vừa đảm bảo lợi ích công ty, vừa không làm phật ý đối tác. Em đã soạn sẵn bản thảo, anh xem thử.”

Anh lật bản thảo, ánh mắt nghiên cứu từng chữ. Khoảnh khắc yên lặng kéo dài đến mức Vy cảm thấy tim mình như ngừng đập. Cuối cùng, anh gật nhẹ:

“Tốt. Cô làm tốt.”

Lần đầu tiên, Vy nghe thấy giọng khen thầm lặng từ tổng giám đốc – lạnh lùng nhưng đầy uy lực. Cô cảm thấy trong lòng một niềm vui khó tả.

Cuộc điện thoại với đối tác được thực hiện ngay sau đó. Vy cầm điện thoại, giải thích những điểm cần điều chỉnh, đề xuất phương án và đảm bảo mọi thứ hợp lý. Nghe giọng cô điềm tĩnh, logic, bên kia đầu dây dường như yên tâm và đồng ý.

Khi cô đặt điện thoại xuống, Lục Thần đứng dậy, bước đến gần:

“Cô làm việc như một chuyên viên pháp lý. Không phải thư ký nào cũng đủ bản lĩnh để xử lý tình huống này.”

Vy đỏ mặt, cúi đầu:

“Em chỉ làm đúng nhiệm vụ thôi.”

Anh nhìn cô chằm chằm, ánh mắt khó đoán: “Nhiệm vụ thôi, nhưng tôi thấy ấn tượng.”

Buổi sáng trôi qua trong nhịp sống gấp gáp của công ty. Vy bận rộn với hồ sơ, báo cáo và email, nhưng mọi cử chỉ của Lục Thần đều khiến cô chú ý. Anh vẫn lạnh lùng, nghiêm nghị với tất cả mọi người, nhưng đối với cô, đôi khi có những ánh mắt thoáng dịu dàng, khiến Vy cảm thấy vừa lạ lẫm vừa hứng thú.

Đến giờ nghỉ trưa, Vy chuẩn bị ra căng-tin thì Lục Thần gọi lại:

“Ở lại, tôi cần xem một số báo cáo nữa.”

Cô ngẩng lên, hơi bất ngờ nhưng vẫn gật đầu: “Vâng, em sẽ chuẩn bị.”

Một giờ trôi qua, Vy cẩn thận chỉnh sửa báo cáo, in ra các biểu đồ và số liệu cần thiết. Khi cô đặt trước mặt anh, anh chỉ nhìn qua, nhưng sự tập trung trong ánh mắt khiến cô hiểu rằng mọi chi tiết đều được đánh giá.

Sau một hồi nghiên cứu, anh gập báo cáo lại, nhíu mày:

“Cô có thể đi về. Nhưng ngày mai, cần đến sớm hơn và chuẩn bị sẵn dữ liệu cho cuộc họp quan trọng.”

Vy mỉm cười nhẹ, cảm giác vừa thỏa mãn vừa mệt mỏi: cô vừa trải qua buổi làm việc đầu tiên thực sự căng thẳng, nhưng cũng là buổi làm việc thành công.

Trên đường về, Vy suy nghĩ: “Ngày hôm nay, mình đã giúp anh ấy tránh được một rủi ro lớn. Nhưng sao… trong lòng lại có chút bối rối khi nghĩ về ánh mắt anh ấy?”

Trong khi đó, Lục Thần ngồi trong văn phòng trống, nhìn ra khung cửa sổ, ánh mắt sâu thẳm. Anh tự nhủ: “Thư ký này… không chỉ thông minh, mà còn dám nhìn thẳng vào lỗi của tôi. Lần đầu tiên, tôi cảm thấy cần có một người bên cạnh không chỉ làm việc mà còn thấu hiểu.”

Không khí giữa hai người, tuy vẫn nghiêm túc và lạnh lùng, nhưng bắt đầu xuất hiện những rung động nhẹ nhàng, vô hình nhưng khó phớt lờ.

Buổi chiều kết thúc, Vy rời tòa nhà, cảm giác vừa mệt vừa hạnh phúc. Cô biết rằng, từ khoảnh khắc này, công việc và cuộc sống của cô đã gắn liền với Lục Thần – tổng giám đốc lạnh lùng, quyền lực, nhưng cũng đầy bí ẩn.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×