lý do khiến anh lạnh lùng

Chương 5: Vụ kiện bất ngờ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng thứ Hai, Trần Ngọc Vy bước vào văn phòng với cảm giác vừa háo hức vừa lo lắng. Cô biết rằng, công việc ở Tập đoàn Lục Thịnh chưa bao giờ đơn giản, và hôm nay sẽ là một ngày đặc biệt.

Vừa đặt túi xuống bàn, Vy nhận được email khẩn từ bộ phận pháp lý: một đối tác lớn của tập đoàn đột ngột đệ đơn kiện, cáo buộc vi phạm điều khoản hợp đồng. Cô khẽ nhíu mày, cảm nhận áp lực nặng nề ngay lập tức. Đây là một vấn đề cực kỳ nghiêm trọng, nếu xử lý chậm hoặc sai sót, công ty có thể chịu thiệt hại lớn.

Cô lập tức bước đến bàn Lục Thần. Anh đang đọc báo cáo tài chính, ánh mắt vẫn sắc lạnh như băng, nhưng hôm nay, dường như còn sắc bén hơn.

“Anh Lục, chúng ta vừa nhận được thông báo từ đối tác A. Họ kiện công ty vì cho rằng một điều khoản trong hợp đồng không được thực hiện đúng,” Vy nói, giọng điệu bình tĩnh nhưng trong lòng căng thẳng đến mức cô cảm nhận từng nhịp tim mình.

Lục Thần nhíu mày, nhấc mắt khỏi báo cáo, nhìn cô với ánh mắt sắc lạnh nhưng lộ vẻ quan tâm:

“Cô đã xem qua chưa? Tình hình nghiêm trọng đến mức nào?”

Vy nhanh chóng mở laptop, trình bày chi tiết các điểm pháp lý, phân tích nguyên nhân và đề xuất phương án phản hồi. Cô nói một cách logic, từng bước, vừa rõ ràng vừa thuyết phục:

“Điều khoản thanh toán này chưa được cập nhật đúng, nhưng chúng ta có thể gửi phương án điều chỉnh và đề nghị hòa giải trước tòa. Em đã soạn sẵn bản thảo phản hồi để anh xem.”

Anh đứng cạnh, ánh mắt dõi theo từng chữ, từng con số, đôi khi gật nhẹ. Sự tập trung của anh khiến Vy cảm thấy vừa căng thẳng vừa có động lực.

“Cô làm việc rất nhanh,” anh nói, giọng trầm nhưng không còn lạnh lùng tuyệt đối. “Nhưng cẩn thận từng chi tiết. Chỉ một sai sót nhỏ cũng đủ để thất bại.”

Vy gật đầu, cố nén sự hồi hộp, và tiếp tục chỉnh sửa bản thảo theo những góp ý của anh. Khi xong, cô đưa cho anh duyệt lần cuối. Lục Thần đọc xong, gập tài liệu lại và nhíu mày:

“Tôi cần cô trực tiếp tham gia cuộc họp với phòng pháp lý và đối tác. Chúng ta phải chắc chắn không bỏ sót gì.”

Cuộc họp diễn ra ngay sau đó. Vy đứng cạnh anh, giữ thái độ chuyên nghiệp tuyệt đối, nhưng trong lòng không khỏi căng thẳng. Đối tác đặt câu hỏi sắc bén, nghiêm khắc, nhưng Vy bình tĩnh trả lời từng vấn đề, vừa hỗ trợ anh vừa chứng minh năng lực bản thân.

Trong lúc đó, Lục Thần nhìn cô, ánh mắt không giấu được sự ấn tượng. Anh biết rằng nếu không có Vy, hôm nay anh sẽ phải vật lộn với khủng hoảng mà không chắc chắn kết quả. Một cảm giác lạ len lỏi trong lòng anh – vừa nể phục, vừa… có chút bối rối trước sự bình tĩnh, tự tin của cô.

Cuộc họp kéo dài hơn hai giờ đồng hồ, căng thẳng đến mức mọi người đều kiệt sức. Cuối cùng, với bản thảo và phương án của Vy, tập đoàn có thể giải quyết vụ kiện mà vẫn giữ uy tín với đối tác. Lục Thần gật đầu hài lòng, vẻ mặt vẫn lạnh nhưng ánh mắt lộ dấu hiệu thừa nhận:

“Cô làm tốt. Đây là lần đầu tiên tôi thấy một thư ký có thể xử lý tình huống phức tạp như vậy.”

Vy mỉm cười, vừa thở phào vừa cảm thấy hạnh phúc. Cô biết rằng, ngày hôm nay không chỉ chứng minh năng lực bản thân, mà còn khẳng định vị trí quan trọng trong mắt tổng giám đốc.

Khi trở về bàn làm việc, Vy sắp xếp hồ sơ, kiểm tra email và chuẩn bị cho các nhiệm vụ tiếp theo. Trong lúc đó, Lục Thần đứng bên cửa sổ, ánh mắt hướng ra thành phố, im lặng suy nghĩ về cô gái nhỏ nhưng kiên cường đứng cạnh mình. Anh nhận ra rằng, những rung động đầu tiên dành cho Vy đang âm thầm xuất hiện, len lỏi vào tâm trí anh mà anh không thể phủ nhận.

Buổi chiều, Vy nhận được tin nhắn nội bộ từ anh:

“Ngày mai đến sớm hơn 30 phút. Chúng ta còn việc quan trọng.”

Cô mỉm cười, nhắn lại:

“Vâng, em sẽ chuẩn bị.”

Trên đường về nhà, Vy vừa đi vừa suy nghĩ: hôm nay là một thử thách lớn, nhưng cô đã vượt qua. Và cô không thể phủ nhận rằng, sự xuất hiện của Lục Thần khiến trái tim cô rung động nhiều hơn cả áp lực công việc.

Ở văn phòng trống, Lục Thần nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh mắt sâu thẳm. Anh tự nhủ: “Thư ký này… không chỉ xuất sắc trong công việc, mà còn khiến tôi phải chú ý. Lần đầu tiên, tôi cảm thấy cần một người thực sự hiểu và đồng hành.”

Ánh mắt lạnh lùng của anh hôm nay, trong lòng Vy, không còn là nỗi sợ hãi, mà là cảm giác được tin tưởng và khích lệ. Vụ kiện bất ngờ đã trở thành bước ngoặt, kết nối hai con người tưởng như đối lập, nhưng thực sự bắt đầu rung động.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×