lý do khiến anh lạnh lùng

Chương 7: Bí mật của tổng tài


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng thứ Hai, Trần Ngọc Vy bước vào văn phòng với cảm giác vừa háo hức vừa lo lắng. Sau bữa trưa căng thẳng hôm qua, cô biết rằng mọi hành động, lời nói của mình đều được Lục Thần theo dõi, đánh giá – và có lẽ, anh cũng đang bắt đầu để ý đến cô.

Cô sắp xếp hồ sơ, bật máy tính và bắt đầu rà soát lịch trình hôm nay. Bất ngờ, một email đặc biệt từ anh xuất hiện trong hộp thư:

“Đến văn phòng sớm hơn 30 phút. Có việc cần trao đổi riêng.”

Vy nhíu mày, lòng vừa hồi hộp vừa tò mò. Anh chưa bao giờ gọi riêng cô như vậy, nhất là không qua lễ tân hay người hỗ trợ. Cô gấp laptop, bước vội lên tầng trên.

Khi mở cửa phòng tổng giám đốc, Vy thấy Lục Thần đang đứng cạnh cửa sổ, ánh mắt nhìn ra phía thành phố. Không gian yên tĩnh, chỉ nghe tiếng nhịp đồng hồ tích tắc. Anh quay lại, ánh mắt sắc lạnh nhưng lại phảng phất nét trầm tư:

“Cô vào đây, ngồi xuống.”

Vy gật đầu, đặt túi bên cạnh ghế, mắt không rời khỏi anh. Không khí giữa hai người căng như dây đàn, nhưng lần này không phải là áp lực công việc mà là một cảm giác bí ẩn, khó nắm bắt.

Anh nghiêng người dựa vào bàn, giọng trầm, vừa đủ để cô nghe rõ:

“Hôm nay, tôi muốn nói về một việc… cá nhân.”

Vy hơi giật mình, nhưng vẫn giữ thái độ chuyên nghiệp:

“Vâng, anh nói đi ạ.”

Lục Thần nhìn ra ngoài cửa sổ, im lặng một lúc. Rồi anh nói:

“Tôi không phải lúc nào cũng dễ gần. Nhiều người nhìn thấy sự lạnh lùng và nghiêm nghị của tôi mà sợ hãi, thậm chí rời đi. Nhưng… cô khác. Cô biết nhìn thẳng vào sự thật, không né tránh, và giữ bình tĩnh trong áp lực.”

Vy đỏ mặt, cúi đầu:

“Em chỉ làm đúng nhiệm vụ thôi.”

Anh tiến lại gần, ánh mắt sâu thẳm:

“Đúng, nhưng điều đó hiếm gặp. Tôi… từng có quá khứ khiến tôi phải xây một bức tường xung quanh mình. Gia đình, tình cảm… không phải ai cũng hiểu. Tôi sợ ai đó lại làm tổn thương công việc và cuộc sống của mình.”

Vy im lặng, lắng nghe. Cô nhận ra rằng, dưới vẻ ngoài lạnh lùng và nghiêm nghị, Lục Thần cũng là một người đàn ông từng trải, từng chịu tổn thương, và đang cố gắng bảo vệ chính mình.

Anh tiếp tục:

“Tôi không nói điều này với bất kỳ ai, nhưng… cô, cô khiến tôi cảm thấy tin tưởng. Tin tưởng vào năng lực, vào con người… và thậm chí, vào cảm xúc của chính mình.”

Vy khẽ nhắm mắt, hít một hơi thật sâu, trong lòng dâng lên một cảm giác ấm áp nhưng cũng đầy bối rối. Cô chưa từng nghe ai, đặc biệt là một tổng giám đốc lạnh lùng, nói những lời như vậy.

Anh tiến lại gần hơn, ánh mắt sắc nhưng dịu:

“Cô là người duy nhất khiến tôi muốn mở lòng. Nhưng tôi cũng sợ… sẽ lặp lại quá khứ.”

Vy nhìn anh, giọng điệu dịu dàng nhưng chắc chắn:

“Em… sẽ không làm anh tổn thương. Chỉ cần anh tin em, như em tin anh trong công việc.”

Một khoảnh khắc im lặng, ánh mắt hai người chạm nhau, vừa căng thẳng vừa thân mật. Không khí văn phòng vốn nghiêm nghị bỗng trở nên dịu dàng kỳ lạ. Vy nhận ra rằng, lần đầu tiên cô nhìn thấy Lục Thần không chỉ là tổng giám đốc lạnh lùng, mà còn là một người đàn ông đầy nội tâm, bí ẩn và cần sự tin tưởng.

Buổi sáng hôm đó, mọi hồ sơ, báo cáo vẫn được xử lý như thường lệ, nhưng bầu không khí giữa hai người đã thay đổi. Những ánh mắt sắc lạnh trước đây dần dần được thay bằng sự quan tâm, thỉnh thoảng là nụ cười khẽ, hay một lời khen thầm lặng.

Khi đồng hồ điểm 17 giờ, Vy chuẩn bị rời văn phòng. Lục Thần đứng cạnh cửa, ánh mắt sâu thẳm:

“Ngày mai, chúng ta còn nhiều việc. Nhưng… cảm ơn cô hôm nay. Cô làm tôi tin rằng không phải ai cũng giống như tôi từng nghĩ.”

Vy mỉm cười, bước ra khỏi phòng:

“Em sẽ cố gắng hơn nữa, anh yên tâm.”

Trên đường về nhà, Vy suy nghĩ về những gì vừa nghe. Anh từng trải, cô hiểu. Nhưng điều khiến cô rung động không chỉ là sự tin tưởng anh dành cho mình, mà còn là cách anh dần hé lộ con người thật – ẩn sau vẻ ngoài lạnh lùng và quyền lực.

Trong văn phòng trống, Lục Thần nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh mắt sâu thẳm và đầy suy tư:

“Cô ấy… khiến tôi muốn phá bỏ bức tường mà tôi đã xây dựng bấy lâu. Nhưng quá khứ không dễ dàng quên… và tôi không biết mình có thể mở lòng hoàn toàn hay không.”

Bí mật của tổng tài dần được hé lộ, tạo nền tảng cho những thử thách, những rung động và mâu thuẫn tinh tế giữa hai nhân vật trong những chương tiếp theo.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×