ly trà xanh dính bùa mê

Chương 2: "Mê Hương" Bắt Đầu Tác Động


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Những ngày đầu làm việc, An luôn thể hiện mình là một cô gái ngây thơ, yếu đuối và đầy nhiệt huyết. Cô ta liên tục tạo ra những tình huống "vô tình" để tiếp cận Nam, như một con tắc kè hoa khéo léo biến hóa để phù hợp với môi trường mới.

Một buổi sáng, khi Nam đang tập trung xem xét báo cáo, An bỗng "vô tình" làm đổ cả ly cà phê lên bàn làm việc. Nước bắn tung tóe, làm ướt một vài tài liệu quan trọng. An tái mặt, đôi mắt to tròn mở to, vẻ mặt hốt hoảng xen lẫn sợ sệt.

"Ôi trời ơi, em xin lỗi anh Nam! Em bất cẩn quá! Em... em không cố ý đâu ạ!" An lắp bắp, giọng run rẩy như sắp khóc. Cô ta vội vàng lấy khăn giấy lau, nhưng càng lau càng làm vết cà phê loang lổ. Mùi "mê hương" từ An lúc này đặc biệt rõ ràng, nó lan tỏa trong không khí, chạm vào Nam, khiến anh bất giác cảm thấy cô bé này thật đáng thương, thật hậu đậu nhưng cũng thật tội nghiệp.

Nam vội vã đứng dậy, lấy giấy sạch giúp An lau dọn. "Không sao đâu em, để anh làm cho. Lần sau cẩn thận hơn nha." Anh nói một cách dịu dàng, trong lòng dấy lên cảm giác muốn che chở. Anh không hề nhận ra rằng, đây chính là tác động đầu tiên của bùa mê.

Từ đó, những tình huống "vô tình" của An cứ thế tiếp diễn. Lúc thì cô ta nhờ Nam giúp đỡ sửa máy tính bị "hỏng" (thực chất là cô ta tự làm hỏng), lúc lại nhờ anh chở về vì trời mưa bất chợt mà "quên" mang áo mưa. Mỗi lần như vậy, Nam đều không thể từ chối. Dưới ảnh hưởng của "mê hương", anh chỉ thấy An thật sự đáng thương, thật sự cần được giúp đỡ. Cái ý nghĩ muốn bảo vệ, muốn che chở cho An cứ lớn dần trong tâm trí anh một cách vô thức.

An còn khéo léo nhắn tin hỏi han công việc Nam vào đêm khuya, không quên thêm những câu hỏi thăm sức khỏe, những lời cảm ơn đầy vẻ biết ơn. "Anh Nam ơi, em đang làm báo cáo mà không hiểu chỗ này. Anh có tiện giải thích giúp em một chút được không ạ?" hay "Hôm nay anh làm việc vất vả rồi, anh nhớ nghỉ ngơi sớm nha." Những tin nhắn đó, kèm theo mùi "mê hương" vô hình, dần dần chiếm lấy tâm trí Nam. Anh bắt đầu dành sự quan tâm đặc biệt cho An, một sự quan tâm vượt xa mức độ đồng nghiệp thông thường. Anh không còn coi trọng những cuộc gọi hay tin nhắn từ Vy như trước nữa, đôi khi còn trả lời một cách qua loa.

Về phía Vy, cô bắt đầu cảm nhận được sự bất thường. Nam ngày càng bận rộn hơn, những cuộc gọi và tin nhắn của anh cũng thưa dần. Anh thường xuyên viện cớ làm thêm giờ ở công ty. Dù anh vẫn về nhà đúng giờ và dành thời gian cho cô, nhưng Vy cảm thấy có một khoảng cách vô hình đang lớn dần giữa hai người.

Một buổi tối, khi Nam đang ngồi xem phim cùng Vy, điện thoại anh reo. Màn hình hiện lên tên "An - Thực tập sinh". Nam giật mình, vội vàng tắt chuông, nhưng Vy đã kịp nhìn thấy.

"Ai gọi anh đó?" Vy hỏi, giọng có chút nghi ngờ. Trực giác của cô mách bảo có điều gì đó không đúng. Sợi dây chuyền bạc trên cổ Vy bỗng nhiên như nóng ran lên, khẽ rung động. Đây là dấu hiệu đầu tiên của vật hộ thân, báo hiệu một nguồn năng lượng tiêu cực đang tác động đến Nam.

Nam cố gắng tỏ ra bình thường. "À, là An thôi. Cô bé thực tập sinh ở công ty anh đó mà. Chắc có việc gì gấp về công việc."

"Gấp tới mức phải gọi anh vào giờ này sao?" Vy không giấu được vẻ khó chịu. Cô cảm nhận được một luồng khí lạnh lẽo, bất an mỗi khi Nam nhắc đến An.

Nam nhíu mày. "Em đừng suy nghĩ lung tung. Cô bé đó mới vào, có nhiều chuyện chưa biết nên hay hỏi anh thôi. Với lại, cô bé đó cũng tội nghiệp lắm, mới lên Sài Gòn, không có người thân." Anh bắt đầu có thái độ bảo vệ An.

Vy im lặng, không nói gì thêm. Cô biết tranh cãi với Nam lúc này cũng không giải quyết được gì. Anh luôn là người tốt bụng, dễ mềm lòng trước những hoàn cảnh đáng thương. Nhưng cảm giác bất an trong cô vẫn không nguôi. Cô biết, An không phải là một cô gái đơn giản như vẻ ngoài ngây thơ của cô ta. Có một năng lượng gì đó rất kỳ lạ toát ra từ An, thứ năng lượng mà Vy, với sự nhạy cảm của mình và sự trợ lực từ vật hộ thân, có thể cảm nhận được. Màn sương "mê hương" đang dần bao phủ tâm trí Nam, và Vy là người duy nhất cảm nhận được sự nguy hiểm đó.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.