Dưới tác động của "mê hương", Nam ngày càng lún sâu vào cái bẫy ngọt ngào mà An đã giăng sẵn. Anh không hề hay biết rằng mình đang dần bị cuốn vào một lưới tình đầy toan tính và cả tà thuật. An thì vẫn tiếp tục đẩy mạnh "chiến dịch" của mình, mọi hành động đều được tính toán kỹ lưỡng, không còn vẻ ngây thơ đơn thuần nữa.
An bắt đầu xuất hiện nhiều hơn trong cuộc sống cá nhân của Nam. Cô ta tìm cách để Nam chở về nhà, dù chỉ là những đoạn đường ngắn. Trên xe, An không ngừng kể lể về những khó khăn trong cuộc sống, về việc cô ta một mình bươn chải ở thành phố lớn, về sự cô đơn khi không có gia đình ở bên. Giọng An nhỏ dần, có chút nghẹn ngào, đôi khi còn khẽ sụt sịt. Nam nghe xong thì lòng trắc ẩn trỗi dậy mạnh mẽ. Anh cảm thấy thương An thật sự, cái cảm giác muốn che chở, bao bọc cô bé ngày càng lớn.
"Thôi, em đừng suy nghĩ nhiều quá. Mới đầu ai cũng vậy thôi. Cứ từ từ rồi mọi chuyện sẽ ổn cả mà. Có gì khó khăn cứ nói với anh, anh giúp được gì sẽ giúp," Nam an ủi, giọng điệu dịu dàng hơn hẳn khi nói chuyện với Vy.
An khẽ gật đầu, đôi mắt rưng rưng nhìn Nam. "Dạ, em cảm ơn anh Nam nhiều lắm. Anh đúng là người tốt nhất mà em từng gặp. Có anh ở bên em thấy yên tâm hơn nhiều." Những lời nói đó, kết hợp với "mê hương", như một liều thuốc độc ngọt ngào, từ từ ăn mòn lý trí của Nam.
Không chỉ ở công ty, An còn chủ động nhắn tin, gọi điện cho Nam vào buổi tối, hỏi han về cuộc sống riêng, thậm chí chia sẻ cả những chuyện buồn vui cá nhân của cô ta. Nam, dưới tác động của bùa mê, dần dần cảm thấy có một sự gắn kết đặc biệt với An. Anh bắt đầu dành nhiều thời gian hơn để nghĩ về An, lo lắng cho cô ta. Anh xem những tin nhắn của An là sự quan tâm, còn những lời quan tâm của Vy thì lại trở nên quen thuộc, nhàm chán.
Vy không phải là không nhận ra. Những buổi tối hẹn hò của họ trở nên gượng gạo hơn. Nam thường xuyên nhìn vào điện thoại, đôi khi lại lơ đễnh trong cuộc trò chuyện. Khi Vy hỏi, anh lại lấy lý do công việc bận rộn. Nhưng Vy biết, đó không phải là tất cả. Mỗi khi Nam nhắc đến An, hoặc kể về những chuyện "giúp đỡ" An, sợi dây chuyền trên cổ Vy lại khẽ rung lên, mang theo một cảm giác bất an len lỏi vào tâm trí cô. Trực giác của cô mách bảo rằng có điều gì đó không đúng, một thứ gì đó nằm ngoài sự giải thích thông thường.
Một lần, Vy chủ động đến đón Nam ở công ty. Vừa bước vào sảnh, cô đã thấy An đứng cạnh Nam, cả hai đang nói chuyện rất tự nhiên và vui vẻ. An cười khúc khích, còn Nam thì mỉm cười xoa đầu cô ta một cách trìu mến. Cảnh tượng đó như một nhát dao cứa vào tim Vy. Cô cảm thấy một cơn gai lạnh chạy dọc sống lưng, đặc biệt là khi ánh mắt An thoáng nhìn về phía cô, ẩn chứa một tia sắc lạnh và đầy chiếm hữu mà không ai có thể nhận ra ngoài Vy. Sợi dây chuyền bạc trên cổ Vy bỗng nóng ran lên, khiến cô phải vô thức đưa tay chạm vào. Nó như muốn cảnh báo về một mối nguy hiểm thực sự.
"Anh Nam ơi, em Vy đến đón anh kìa," An nói, giọng vẫn nhẹ nhàng nhưng ánh mắt thì ẩn chứa điều gì đó khó tả.
Nam quay lại, thấy Vy thì hơi giật mình. "Vy, em đến khi nào vậy? Sao không gọi anh trước?"
Vy cố giữ bình tĩnh, nuốt ngược nỗi đau vào trong. "Em vừa tới thôi. Sẵn ghé ngang qua nên vào đón anh luôn." Cô nhìn An, cố gắng mỉm cười một cách gượng gạo. "Chào An nha em."
An khẽ gật đầu, nở một nụ cười nhạt đầy vẻ chiến thắng. "Dạ chào chị Vy ạ. Em xin phép về trước nha anh Nam, chị Vy." An rời đi, nhưng mùi "mê hương" của cô ta vẫn còn vương vấn trong không khí, khiến Vy cảm thấy khó chịu và bất an.
Khi chỉ còn lại hai người, Vy quay sang Nam, không giấu được sự thất vọng. "Anh và An thân nhau dữ ha?"
Nam nhíu mày, giọng anh bắt đầu có vẻ bực bội. "Em nói gì vậy Vy? An là thực tập sinh mới, anh chỉ giúp đỡ cô bé thôi. Em đừng suy nghĩ lung tung, ghen tuông vô cớ quá đó. An còn nhỏ, anh chỉ coi như em gái thôi. Em đừng có làm quá mọi chuyện lên."
Cuộc cãi vã nhỏ nổ ra giữa hai người. Nam cho rằng Vy đang ghen tuông mù quáng, còn Vy thì cảm thấy Nam đang dần thay đổi, anh không còn tin tưởng cô như trước. Sự mê muội từ bùa mê đã khiến Nam hoàn toàn mất đi sự sáng suốt. Anh chỉ thấy An đáng thương, tội nghiệp, còn Vy thì lại trở nên khó hiểu và khó chiều trong mắt anh. Lưới tình của "trà xanh" An đã giăng kín, và Nam đang mắc kẹt trong đó.