ly trà xanh dính bùa mê

Chương 7: Trà Xanh Lộ Mặt Thật


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sau khi bùa mê được phá giải, Nam trở lại công ty với một tâm thế hoàn toàn khác. Anh nhìn mọi thứ bằng con mắt tỉnh táo và sáng suốt. An vẫn xuất hiện với vẻ ngoài ngây thơ, mong manh, vẫn cố gắng tạo ra những tình huống "vô tình" để tiếp cận Nam. Nhưng giờ đây, mọi chiêu trò của cô ta đều trở nên vô hiệu.

Sáng hôm đó, An bước đến bàn làm việc của Nam, tay cầm ly cà phê. "Anh Nam ơi, em pha cà phê cho anh nè. Em thấy anh dạo này làm việc vất vả quá." An nói, nở một nụ cười "chuẩn trà xanh", đôi mắt vẫn cố tình rưng rưng vẻ yếu đuối. Mùi "mê hương" vẫn thoang thoảng từ cô ta, nhưng với Nam, nó chỉ còn là một mùi hương khó chịu, giả tạo.

Nam ngẩng đầu lên, ánh mắt bình thản nhìn An. "Cảm ơn em, nhưng anh vừa uống rồi. Em cứ để đó đi." Anh nói một cách dứt khoát, không một chút do dự hay mềm lòng.

An hơi sững sờ. Cô ta không ngờ Nam lại từ chối mình một cách thẳng thừng như vậy. Gương mặt cô ta thoáng nét bối rối, nhưng nhanh chóng lấy lại vẻ ngây thơ. "Dạ... vậy ạ. Em xin lỗi đã làm phiền anh."

Mất đi vũ khí chính là bùa mê, An không thể tiếp tục diễn vai. Khi những chiêu trò cũ không còn tác dụng, cô ta bắt đầu lộ ra bản chất thật.

Một lần khác, An cố tình làm đổ tập tài liệu quan trọng trước mặt Nam, rồi ngồi sụp xuống, vẻ mặt đáng thương chờ đợi sự giúp đỡ. Nam nhìn cô ta, không một chút động lòng. Anh chỉ lạnh lùng nói: "An, em nên cẩn thận hơn trong công việc. Nếu có vấn đề gì, hãy tự giải quyết."

Những lời nói của Nam như một gáo nước lạnh tạt thẳng vào mặt An. Cô ta đứng dậy, gương mặt không còn giữ được vẻ ngây thơ nữa. Một tia tức giận và cay cú thoáng qua trong mắt cô ta. An không còn nhận được sự ưu ái và quan tâm đặc biệt từ Nam như trước. Anh giờ đây đối xử với cô ta như một đồng nghiệp bình thường, thậm chí có phần xa cách.

Sự thay đổi đột ngột của Nam khiến An trở nên bực bội và mất kiên nhẫn. Cô ta bắt đầu than vãn với các đồng nghiệp khác về việc Nam khó tính, hay cáu gắt với cô ta. Tuy nhiên, những lời than vãn của An lại không nhận được sự đồng cảm. Ngược lại, mọi người trong phòng bắt đầu cảm thấy khó chịu với những hành vi giả tạo và mè nheo của cô ta. Trước đây, mọi người dễ dàng bỏ qua vì nghĩ cô ta còn trẻ người non dạ, nhưng khi An mất đi "mê hương" che đậy, những tật xấu của cô ta càng lộ rõ.

An bắt đầu ghen tỵ ra mặt khi thấy Nam nói chuyện vui vẻ với các đồng nghiệp nữ khác. Cô ta thường xuyên liếc nhìn Nam bằng ánh mắt đầy sự tức tối, thỉnh thoảng lại buông ra những lời bóng gió, khó chịu. Mất đi khả năng chi phối tâm trí người khác, An trở thành một cô gái cọc cằn, đố kỵ và đầy toan tính.

Dần dần, các đồng nghiệp bắt đầu xa lánh An. Không ai muốn làm việc chung với một người luôn than vãn, giả tạo và đầy sự tiêu cực. An cảm thấy bị cô lập, bị mọi người quay lưng. Cô ta không còn nhận được sự chú ý hay lòng thương hại từ bất kỳ ai. Cuộc sống công sở của An trở thành một địa ngục. Mỗi ngày đi làm là một sự tra tấn. Mất đi "con mồi" là Nam, mất đi sự quan tâm của mọi người, An không còn lý do gì để ở lại. Cuối cùng, không chịu nổi áp lực từ sự lạnh nhạt của đồng nghiệp và ánh mắt khó chịu của Nam, An đã phải tự động viết đơn xin nghỉ việc.

Ngày An rời đi, không một ai trong phòng giữ lại hay tỏ vẻ tiếc nuối. Cô ta bước ra khỏi cánh cửa công ty mà không có một lời từ biệt nào, mang theo sự thất bại và cay đắng của một kẻ toan tính. Ly "trà xanh" từng có vẻ ngoài trong trẻo, ngọt ngào đã lộ ra vị đắng chát, cuối cùng phải tự đào thải khỏi cuộc sống của Nam.

Nam nhìn theo bóng lưng An khuất dần, trong lòng không một chút vương vấn. Anh đã học được một bài học đắt giá về sự tin người và sự tỉnh táo. Bài học về việc không nên chỉ nhìn vào vẻ bề ngoài mà đánh giá một con người. Anh nhận ra rằng, có những thứ tưởng chừng đơn giản nhưng lại ẩn chứa độc tố nguy hiểm. Khi An biến mất khỏi cuộc sống của Nam, một sự bình yên thật sự mới trở lại. Không còn những cuộc điện thoại hay tin nhắn bất ngờ, không còn những tình huống "vô tình" đầy toan tính. Không khí xung quanh Nam trở nên trong lành và nhẹ nhõm. Anh càng trân trọng Vy hơn.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.