ly trà xanh dính bùa mê

Chương 6: Hóa Giải Và Sự Lộ Mặt Của Trà Xanh


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sau khoảnh khắc định mệnh tại bữa tiệc, Vy biết rằng cô không thể chần chừ thêm nữa. Mọi lời nói, mọi cuộc tranh cãi đều vô nghĩa khi Nam đang bị bùa mê che mắt. Cô cần một hành động dứt khoát, một phương pháp hiệu quả để hóa giải thứ tà thuật đang ám ảnh anh.

Vy lặng lẽ rời khỏi bữa tiệc, bỏ lại Nam vẫn còn đang chìm đắm trong cái bẫy của An. Cô về thẳng nhà, lục tìm trong chiếc hộp gỗ cũ của bà ngoại. Bên trong, cô tìm thấy một bọc vải nhỏ chứa đầy muối hột đã được trì chú. Bà ngoại đã từng dặn Vy rằng, muối hột có khả năng thanh tẩy những năng lượng xấu, đặc biệt là khi được trì chú. Và quan trọng hơn, bà đã truyền dạy cho Vy một câu thần chú nhỏ, một câu nói đơn giản nhưng chứa đựng năng lượng mạnh mẽ, chỉ cần đọc thầm khi sử dụng muối.

Vy đặt bọc muối lên bàn thờ gia tiên, khấn vái tổ tiên và bà ngoại, cầu xin sự phù hộ. Cô thành tâm đọc câu thần chú mà bà đã dạy, cảm nhận một luồng năng lượng ấm áp chảy qua tay cô, truyền vào từng hạt muối. Muối hột trong bọc vải như sáng lên một cách kỳ lạ.

"Bà ơi, con tin bà. Con tin bà sẽ giúp con bảo vệ tình yêu của con," Vy thì thầm.

Sáng hôm sau, Nam trở về nhà sau bữa tiệc. Anh vẫn còn hơi mơ màng, nhưng cảm giác khó chịu và mệt mỏi hơn bình thường. Hình ảnh An yếu đuối trong vòng tay anh đêm qua vẫn còn lởn vởn trong tâm trí. Anh không hiểu tại sao mình lại cảm thấy An đáng thương đến vậy, và tại sao Vy lại tức giận đến thế. Một sự hỗn loạn nhẹ nhàng nảy sinh trong tâm trí Nam, dấu hiệu đầu tiên cho thấy "mê hương" đang bắt đầu suy yếu.

Vy không hỏi han hay trách móc Nam một lời nào. Cô chỉ lặng lẽ đi vào bếp, chuẩn bị bữa sáng cho anh. Trong khi Nam ngồi vào bàn ăn, Vy khéo léo lấy một nhúm muối đã được trì chú từ trong túi áo, cho vào một ly nước lọc. Cô khuấy nhẹ, để muối tan ra. Nước trong ly vẫn trong suốt, nhưng có một năng lượng thanh khiết, vô hình đang tỏa ra từ đó.

Vy đặt ly nước trước mặt Nam. "Anh uống ly nước này đi, sẽ giúp anh tỉnh táo hơn đó." Giọng cô nhẹ nhàng, không một chút giận hờn.

Nam không nghi ngờ gì, anh chỉ nghĩ Vy đang quan tâm đến mình như mọi khi. Anh cầm ly nước lên, uống cạn. Vị mặn nhẹ của muối lan tỏa trong miệng, nhưng điều kỳ lạ là Nam cảm thấy một luồng khí mát lạnh, trong lành chạy dọc cơ thể. Ngay lập tức, một cảm giác sảng khoái đến lạ thường ập đến, như thể một màn sương mù dày đặc trong tâm trí anh bỗng tan biến. Mọi sự mê muội, mọi hình ảnh của An với vẻ ngoài yếu đuối, đáng thương bỗng chốc trở nên nhạt nhòa, thay vào đó là một sự tỉnh táo đến kinh ngạc.

Đầu óc Nam bỗng trở nên sáng suốt hơn bao giờ hết. Anh bắt đầu nhớ lại những hành động kỳ lạ của mình trong thời gian gần đây: những lần anh vội vàng giúp đỡ An, những tin nhắn hỏi han vào đêm khuya, hay thậm chí là cái ôm vội vàng ở bữa tiệc tối qua. Anh bỗng thấy những hành động đó thật vô lý, thậm chí có chút khó hiểu. Tại sao anh lại làm như vậy? Tại sao anh lại gạt bỏ những lời cảnh báo của Vy, người con gái mà anh yêu thương và tin tưởng tuyệt đối?

Nam nhìn Vy đang ngồi đối diện, ánh mắt anh đầy vẻ bối rối và hối lỗi. Anh nhận ra sự mệt mỏi và nỗi buồn ẩn hiện trong đôi mắt cô. Giờ đây, anh mới thật sự nhìn thấy Vy, không phải qua màn sương mù của bùa mê, mà là Vy – người bạn gái tinh tế, nhạy cảm của anh.

"Vy... anh..." Nam ấp úng, không biết phải nói gì.

Vy khẽ mỉm cười, nụ cười ẩn chứa sự nhẹ nhõm và cả chút xót xa. Cô biết, bùa mê đã được phá giải. Sợi dây chuyền trên cổ cô đã ngừng nóng ran, thay vào đó là một cảm giác bình yên, ấm áp.

"Anh không sao rồi. Ăn sáng đi anh, rồi mình nói chuyện," Vy dịu dàng nói. Cô không muốn tạo áp lực cho anh ngay lúc này. Điều quan trọng nhất là Nam đã trở lại là chính mình.

Sau bữa sáng, Nam và Vy ngồi lại trong phòng khách. Nam vẫn còn bàng hoàng trước những gì đã xảy ra. Anh kể cho Vy nghe về những cảm giác kỳ lạ mỗi khi An ở gần, về sự thôi thúc muốn bảo vệ cô ta một cách vô thức, và về việc anh đã gạt bỏ mọi lời cảnh báo của Vy như thế nào.

"Anh xin lỗi em Vy. Anh thật sự không biết tại sao mình lại trở nên như vậy. Anh đã ngu ngốc tin vào vẻ bề ngoài của An mà không tin vào em." Nam nắm chặt tay Vy, ánh mắt đầy sự hối hận.

Vy siết nhẹ tay anh. "Em biết mà. Em biết anh không phải cố ý. Em tin anh." Cô kể cho Nam nghe về trực giác của mình, về cảm giác lạnh gáy mỗi khi An xuất hiện, và về sức mạnh của sợi dây chuyền bà ngoại đã ban tặng.

"Em đã thấy một luồng khói xám bao quanh cô ta ở bữa tiệc. Đó không phải là người bình thường đâu anh," Vy nói khẽ, giọng đầy kiên định. "Và bà ngoại em đã dạy, muối hột có thể hóa giải tà khí."

Nam lắng nghe từng lời Vy nói, mọi mảnh ghép đều dần khớp lại. Anh hiểu ra rằng An không chỉ là một "trà xanh" bình thường mà còn là người sử dụng tà thuật để đạt được mục đích của mình. Sự thật này khiến Nam rùng mình. Anh đã suýt chút nữa đánh mất Vy, đánh mất tình yêu chân thành của mình chỉ vì sự mê muội và thiếu cảnh giác.

"Cảm ơn em Vy. Cảm ơn em đã không bỏ cuộc. Em đã cứu anh," Nam ôm chặt lấy Vy, cảm thấy vô cùng biết ơn. Anh nhận ra rằng, Vy không chỉ là người yêu mà còn là lá chắn, là ánh sáng dẫn đường cho anh vượt qua bóng tối của sự lừa dối.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.