mật mã máu

Chương 7: Người Cộng Sự Phản Bội


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sự nghi ngờ

Sau đêm ở bến cảng, Khải không còn bình yên dù chỉ một phút. Hình ảnh Lan bị trói, ánh mắt hoảng loạn, cứ hiện về trong đầu. Anh biết mình phải tìm cô trước khi hung thủ ra tay. Nhưng điều khiến anh nặng lòng hơn cả là: tại sao Lan lại bị chọn? Hung thủ rõ ràng muốn dùng cô để ép anh, nhưng liệu có điều gì khác phía sau?

Khi bước vào sở cảnh sát buổi sáng hôm đó, Khải cảm nhận rõ bầu không khí khác thường. Những ánh mắt đồng nghiệp dõi theo anh, đầy dè chừng. Một số thì thầm to nhỏ, một số khác im lặng nhưng lảng tránh ánh nhìn.

Trưởng phòng gọi anh lên. Giọng ông nặng nề:

— Khải, vụ nhân chứng chết trong sở khiến chúng ta mất mặt. Nhiều bằng chứng trùng hợp bất lợi cho cậu. Tôi chưa buộc tội, nhưng từ giờ cậu bị tạm đình chỉ điều tra vụ án này.

Khải cứng người:

— Ngài muốn tôi ngồi im trong khi hung thủ ngoài kia tiếp tục giết người?

— Đây là mệnh lệnh. — Giọng trưởng phòng lạnh tanh. — Hãy nghỉ đi.

Khải siết chặt tay. Anh hiểu rõ: ai đó đang thao túng tất cả để biến anh thành con dê tế thần.

Lời nói dối

Buổi chiều, Khải quyết định theo dõi Lan. Anh sợ cô sẽ gặp nguy hiểm nếu quay lại sở. Nhưng điều khiến anh sốc là: Lan không đi thẳng về nhà như mọi khi. Cô rẽ vào một quán cà phê vắng, nơi chỉ có vài khách thưa thớt.

Khải dừng xe cách đó, dùng ống nhòm quan sát. Trong quán, Lan ngồi đối diện… một người đàn ông lạ, dáng vẻ sắc lạnh. Họ nói chuyện thì thầm, ánh mắt Lan đầy căng thẳng. Người đàn ông đưa cho cô một phong bì, rồi rời đi.

Khải nhíu mày. Lan… đang che giấu gì khỏi anh?

Khi cô rời quán, Khải bám theo. Nhưng Lan dường như nhận ra, cô tăng tốc và rẽ vào một con phố nhỏ. Khi Khải đuổi đến nơi, chỉ còn con hẻm vắng. Cô biến mất.

Cuộc đối chất

Tối hôm đó, Khải đến thẳng căn hộ của Lan. Cửa khép hờ. Anh bước vào, gọi lớn:

— Lan!

Trong nhà tối om, chỉ có ánh sáng hắt ra từ màn hình laptop mở trên bàn. Trên đó là một email chưa kịp đóng: “Gửi tài liệu như đã hẹn. Đảm bảo hắn không nghi ngờ.”

Khải cảm thấy máu trong người sôi lên. Anh quay lại, và Lan đang đứng ở cửa phòng, sắc mặt tái nhợt khi thấy anh.

— Khải… sao anh lại vào đây? — Cô lắp bắp.

— Em đang giấu gì? — Giọng Khải gằn lại. — Ai là người em gặp chiều nay?

Lan run rẩy. Một lúc lâu sau, cô thở dài:

— Em không thể nói. Nếu nói ra, cả em và anh đều sẽ chết.

Khải tiến lại gần, ánh mắt dữ dội:

— Nếu em còn tin tôi, hãy nói.

Lan cắn môi. Rồi cuối cùng, cô rút từ ngăn kéo một tập hồ sơ, đặt lên bàn:

— Đây là những gì em tìm được. Nhưng… không phải em tự nguyện.

Khải mở hồ sơ. Bên trong là những tấm ảnh chụp anh tại hiện trường vụ án công viên, góc chụp hoàn hảo, chứng minh anh có mặt trước cả đội pháp y. Nhưng anh biết rõ: đêm đó, anh đến cùng cảnh sát, không thể sớm hơn.

Lan nghẹn giọng:

— Ai đó buộc em giao nộp tài liệu này. Nếu không, họ sẽ giết em.

— Họ là ai? — Khải quát.

Lan cúi đầu, nước mắt lăn dài:

— Em chỉ biết… họ gọi mình là “Kẻ Săn Bóng.”

Vết nứt niềm tin

Khải im lặng. Trong lòng anh, sự giận dữ và thất vọng hòa trộn. Anh đã tin tưởng Lan, để rồi phát hiện cô bị lôi kéo. Nhưng nhìn gương mặt tiều tụy, đôi mắt đỏ hoe, anh biết cô không hoàn toàn phản bội. Cô chỉ bị ép buộc.

Anh thở dài:

— Nghe này, Lan. Nếu em thực sự muốn giúp tôi, hãy đứng về phía tôi từ giờ. Chúng ta không còn đường lui nữa.

Lan ngẩng lên, ánh mắt run rẩy nhưng kiên định.

— Em… em sẽ tin anh. Nhưng Khải, có lúc em sợ… rằng chính anh là hung thủ.

Câu nói như nhát dao đâm thẳng vào tim Khải. Anh khựng lại, rồi quay đi, không đáp.

Bóng đen rình rập

Đêm khuya, khi Khải rời căn hộ Lan, anh có cảm giác bị theo dõi. Trên mái nhà đối diện, một bóng đen đứng bất động, ánh mắt sáng lóe trong bóng tối.

Khải rút súng, nhắm thẳng. Nhưng chỉ trong chớp mắt, bóng người biến mất, để lại khoảng không trống rỗng.

Trong túi áo khoác, điện thoại rung. Tin nhắn hiện lên:

“Cẩn thận với người bên cạnh mày. Không phải ai cũng trung thành.”

Khải nhìn về phía căn hộ Lan, nơi ánh đèn vẫn le lói. Bàn tay anh siết chặt điện thoại. Trong lòng dấy lên câu hỏi: liệu anh còn có thể tin ai?

Kết thúc chương 7

Trong chương này, Khải phát hiện Lan – cộng sự thân thiết nhất – có liên hệ mờ ám với một thế lực bí ẩn. Cô buộc phải giao nộp hồ sơ giả mạo để bảo toàn mạng sống. Tuy cô khẳng định vẫn đứng về phía Khải, nhưng sự hoài nghi giữa hai người đã nhen nhóm. Đồng thời, bóng đen tiếp tục theo dõi, gieo thêm nỗi sợ: “Không ai đáng tin.”


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×