mắt xích đen tối

Chương 7: Ám Ảnh Dưới Tháp Thiên Niên


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Trần Minh Hiếu ngồi trong căn nhà hoang, ánh sáng từ chiếc máy tính xách tay cũ kỹ yếu ớt rọi lên khuôn mặt anh. Bên ngoài, những chiếc tàu hàng nặng nề trôi qua bến cảng, tiếng còi tàu thê lương hòa vào màn đêm. Anh đã hoàn tất việc giải mã. Chu Thế Minh, Chủ tịch danh dự của Tập đoàn Hắc Long, chính là Kẻ Cầm Đầu, cội rễ của mọi sự mục nát. Các giao dịch, các email mật và các bản báo cáo tài chính đã bị làm giả đều chỉ về một người duy nhất: kẻ đã ký lệnh hi sinh gia đình Hiếu để bảo vệ đế chế của mình. Hiếu không còn cảm thấy sự giận dữ cháy bỏng nữa, thay vào đó là sự lạnh lẽo tột cùng của một kẻ báo thù đã tìm thấy mục tiêu cuối cùng.

Anh nhìn vào chiếc ổ đĩa ẩn chứa đựng bằng chứng của Trần Long. Bằng chứng này là quá đủ để lật đổ Chu Thế Minh một cách hợp pháp, nhưng Hiếu biết, lão cáo già đó sẽ dễ dàng thoát khỏi lưới pháp luật. KKT đã giết người để dọn đường, nhưng đồng thời cũng để lại một thông điệp rõ ràng: công lý của luật pháp là vô nghĩa trước quyền lực. KKT muốn Hiếu phải là nhân chứng cho sự trừng phạt cuối cùng, một màn kịch được dàn dựng hoàn hảo tại Tháp Thiên Niên.

Hiếu lật xem bản đồ kiến trúc của Tháp Thiên Niên mà anh đã tìm thấy trong các tài liệu cũ của mình. Tòa tháp này không chỉ là một biểu tượng của sự tham lam; nó là một vật thể chết người. Hiếu nhớ lại những ngày đầu tiên khi anh còn làm việc trong dự án Vĩnh An, đã có những lời xì xào về việc thép gia cố bị thay thế bằng vật liệu kém chất lượng ngay cả trong kết cấu móng của Tháp Thiên Niên. Chỉ cần một lỗi nhỏ, một áp lực lớn, toàn bộ cấu trúc sẽ sụp đổ. Chi tiết này khiến Hiếu rùng mình. KKT không chỉ muốn giết Chu Thế Minh; KKT muốn hủy diệt cả tòa tháp, biến buổi lễ kỷ niệm thành một đài tưởng niệm cho sự hủy diệt. "Tháp Thiên Niên không chỉ là một tòa nhà; nó là một cái bẫy." lời nhắn của anh cho Mai hiện lên trong đầu anh. Anh phải đến đó, không chỉ để lật đổ Chu Thế Minh, mà để ngăn chặn một thảm kịch còn lớn hơn cả vụ sập cầu Vĩnh An.

Hiếu bắt đầu chuẩn bị. Anh không thể thâm nhập bằng vũ lực. Anh cần phải là một bóng ma vô hình. Anh chuẩn bị một bộ đồ kỹ thuật viên, một loại đồng phục thường thấy tại các sự kiện lớn. Anh cần phải lên đến phòng điều khiển chính, nơi có thể phát sóng công khai toàn bộ bằng chứng mà anh có. Đây là nơi duy nhất có thể lật đổ Chu Thế Minh trước khi KKT ra tay.

Cùng lúc đó, Đội trưởng Mai đang ở trong văn phòng riêng, ánh đèn bàn mờ ảo soi sáng cuốn sổ tay cũ kỹ của Hiếu. Cô đã đọc từng dòng, từng ký hiệu Latinh phức tạp, và cuối cùng, cô hiểu. Vụ sập cầu Vĩnh An không chỉ là một vụ tai nạn; nó là một âm mưu được che đậy từ chính quyền cấp cao. Nỗi đau và sự ám ảnh của Hiếu không phải là điên rồ, mà là sự thật. Cuốn sổ tay này không phải là bằng chứng buộc tội Hiếu, nó là lời thú tội của cả một hệ thống. Mai biết cô không thể giao nộp nó cho cấp trên, vì họ sẽ chỉ làm mọi cách để bảo vệ Chu Thế Minh.

Mai quyết định hành động đơn độc. Cô sử dụng quyền hạn của mình, bí mật yêu cầu hồ sơ kỹ thuật của Tháp Thiên Niên. Sau khi đối chiếu với những ghi chú trong sổ tay của Hiếu, cô phát hiện ra một sự thật kinh hoàng: Tháp Thiên Niên có một khu vực bảo trì bí mật, nằm ngay dưới chân tháp, nơi các cột chịu lực chính được lắp đặt. Theo bản thiết kế gốc mà Hiếu đã ghi chú, khu vực này có thể được tiếp cận từ bên ngoài, một lỗ hổng an ninh được tạo ra có chủ đích. Mai nhận ra rằng, KKT có thể đã cài đặt bom hoặc chất nổ tại vị trí này, sử dụng buổi lễ kỷ niệm để tạo ra vụ sập tháp kinh hoàng nhất trong lịch sử thành phố.

Mai biết cô không thể đối mặt trực tiếp với Hiếu, cũng không thể ngăn chặn KKT bằng đội cảnh sát đã bị thao túng. Cô cần phải lẻn vào Tháp Thiên Niên trước khi buổi lễ bắt đầu. Cô cởi bỏ bộ đồng phục cảnh sát, thay vào một chiếc váy dạ hội đơn giản và áo khoác ngoài, dùng danh nghĩa là khách mời của một công ty đối tác. Cô cần phải tìm Hiếu, hoặc ít nhất, tìm ra cách vô hiệu hóa cái bẫy mà KKT đã giăng sẵn.

Trên đường đến Tháp Thiên Niên, Mai liên tục nhìn vào chiếc đồng hồ. Buổi lễ sẽ bắt đầu trong ba giờ nữa. Cả thành phố đang đổ dồn về đây. Ánh đèn màu rực rỡ từ Tháp Thiên Niên chiếu sáng bầu trời đêm, một ngọn hải đăng của sự kiêu ngạo. Trong lòng Mai, sự lo lắng không phải là nỗi sợ bị cấp trên phát hiện, mà là nỗi sợ Hiếu sẽ tự hủy hoại mình trong nỗ lực tìm kiếm công lý tuyệt vọng. Cô muốn cứu anh, muốn đưa anh trở lại ánh sáng, nhưng cô biết, Hiếu đã bước quá sâu vào bóng tối.

Hiếu lúc này đang đứng trước Tháp Thiên Niên. Tòa tháp cao chọc trời, sừng sững như một con quái vật bằng thép và kính. Hiếu trộn lẫn vào dòng người đang xếp hàng vào cửa. Anh mang theo chiếc ổ đĩa chứa bằng chứng, và một khẩu súng bắn điện đã được độ chế. Anh không phải là sát thủ, anh là người đưa tin, nhưng anh biết anh phải chuẩn bị cho một trận chiến sinh tử.

Khi Hiếu bước qua cổng an ninh, anh cảm nhận được sự run rẩy nhẹ từ móng tháp. Đó là tiếng rên rỉ của kết cấu bị lỗi, hay chỉ là sự tưởng tượng của anh? Anh cố gắng gạt bỏ sự lo lắng, tập trung vào nhiệm vụ. Anh nhìn thấy Chu Thế Minh trên màn hình lớn, lão ta đang cười lớn, bắt tay các quan chức cấp cao. Sự kiêu ngạo đó càng làm Hiếu quyết tâm hơn.

Hiếu di chuyển qua các tầng, dùng các lối đi dịch vụ dành cho nhân viên. Anh tiến thẳng đến phòng phát sóng. Anh biết, Mai đang đến, và KKT cũng đã ở đâu đó trong tòa tháp này, chờ đợi khoảnh khắc hoàn hảo để nhấn nút hủy diệt. Cả ba người, kẻ báo thù, cảnh sát và kẻ thủ ác, đang hội tụ tại một điểm, tạo ra một tam giác chết chóc. Tháp Thiên Niên đã trở thành chiến trường cuối cùng, nơi Mắt Xích Đen Tối sẽ được phơi bày, hoặc bị chôn vùi vĩnh viễn dưới đống đổ nát.


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×