máu mủ không ràng buộc

Chương 13: Dòng máu lộ diện


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Một buổi tối mưa gió, Minh Quân bị tai nạn giao thông khi đang phóng xe đạp điện trên đường. Cậu bị thương nặng, mất nhiều máu, được đưa gấp vào bệnh viện. Tin dữ đến như sét đánh, Minh Châu khóc ngất, còn ông Lâm thì cố giữ bình tĩnh, vội vàng ký vào giấy đồng ý phẫu thuật.

Bác sĩ thông báo:

– Cháu cần truyền máu gấp. Gia đình hãy chuẩn bị xét nghiệm để tìm người hiến phù hợp.

Không chút do dự, ông Lâm và Minh Châu lập tức làm xét nghiệm. Nhưng chỉ sau ít phút, bác sĩ quay lại, khuôn mặt nghiêm trọng:

– Rất tiếc… nhóm máu của hai anh chị không tương thích với cháu.

Căn phòng chìm vào im lặng chết lặng. Minh Châu tái mét, không tin vào tai mình. Chị quay sang chồng, giọng run rẩy:

– Không thể nào… chắc chắn có nhầm lẫn!

Ông Lâm nhắm mắt, trái tim như bị bóp nghẹt. Bao năm nghi ngờ giờ đây bỗng chốc trở thành sự thật hiển nhiên.

Bác sĩ tiếp tục:

– Chúng tôi sẽ huy động ngân hàng máu gấp. Nhưng nếu có người thân khác cùng nhóm máu, xin hãy liên hệ ngay.

Trong khoảnh khắc ấy, Hạnh – đang làm việc ở khu nhà bếp bệnh viện – tình cờ nghe thấy tin dữ. Bước chân cô khựng lại, toàn thân run rẩy. Trái tim đập dồn dập khi cô nghe rõ nhóm máu được nhắc đến. Nó trùng khớp… với nhóm máu của chính Lan Anh.

Đêm ấy, Hạnh ôm chặt con gái, nước mắt ướt đẫm. Cô biết, nếu để Lan Anh ra mặt, bí mật bao năm sẽ sụp đổ. Nhưng nếu im lặng… Minh Quân có thể sẽ chết.

Trên giường bệnh, Minh Quân thoi thóp, còn Minh Châu thì gào khóc tuyệt vọng. Ông Lâm đứng cạnh, đôi mắt đầy giằng xé. Anh hiểu, đây chính là ngã rẽ – nơi sự thật buộc phải lóe sáng, dù tàn nhẫn đến đâu.

Và ngoài hành lang, Hạnh cũng đang bị dồn đến bước đường cùng. Giữa tình mẫu tử và tội lỗi, cô phải chọn.

Tiếng mưa rơi dồn dập bên ngoài như thúc giục, báo hiệu một cơn bão thật sự sắp cuộn trào trong cuộc đời tất cả bọn họ.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×