Buổi sáng hôm sau, khi Minh Thư vừa bước chân vào công ty, không khí đã khác lạ.
Cả phòng marketing nhốn nháo, những màn hình máy tính hiển thị hàng loạt bình luận tiêu cực.
Dự án quảng cáo cho thương hiệu Aurora – mà Vision Media hợp tác cùng H&K – bị rò rỉ hình ảnh thử nghiệm. Các bản mẫu chưa hoàn thiện bị cắt ghép, lan truyền trên mạng xã hội với tốc độ chóng mặt.
Cô chưa kịp cất túi xách, Trí, trưởng nhóm truyền thông, đã chạy lại:
— Chị Thư! Bên H&K đang yêu cầu họp khẩn. Tin rò rỉ xuất phát từ một tài khoản nội bộ, người ta nghi ngờ là bên mình.
Tim Minh Thư chợt lạnh đi. Cô hít sâu, bình tĩnh nói:
— Chuẩn bị toàn bộ dữ liệu gốc, lịch truy cập file, và liên hệ IT kiểm tra nhật ký máy chủ. Tôi qua H&K ngay.
Mười phút sau, cô có mặt ở phòng họp tầng 30. Không khí đặc quánh. Duy Phong đã ngồi sẵn, áo sơ mi trắng, ánh mắt lạnh và sắc như lưỡi dao. Bên cạnh anh là ban quản lý của Aurora – gương mặt đầy căng thẳng.
— Giám đốc Minh, — anh mở lời, giọng điềm đạm nhưng lạnh đến rợn người, — cô có gì để giải thích về việc dữ liệu mật bị rò rỉ?
Cô đứng thẳng, ánh mắt bình tĩnh đối diện anh.
— Vision chưa từng làm lộ thông tin đối tác. Tôi có thể cung cấp chứng cứ để chứng minh.
Một giám đốc đối tác chen vào:
— Nhưng hình ảnh đó chỉ có trong hệ thống nội bộ của Vision! Không có khả năng bên khác truy cập.
Cô đáp:
— Nếu anh nói vậy, nghĩa là có người cố tình tạo dấu vết giả. Và tôi tin anh Trần đủ tỉnh táo để nhận ra điều đó.
Cả phòng im phăng phắc.
Ánh mắt Duy Phong dừng lại nơi cô – lạnh lẽo nhưng trong đáy sâu có gì đó khác lạ. Anh gõ nhẹ lên bàn, nói:
— Cô có 24 giờ để chứng minh điều mình nói. Nếu không, H&K sẽ hủy hợp đồng.
Minh Thư cúi đầu chào, rồi rời khỏi phòng họp.
Khi cửa vừa đóng, bàn tay cô siết chặt đến trắng bệch. Cô biết rõ – ai đó đang muốn hạ cô, hạ Vision, và hạ luôn lòng tin mong manh vừa hình thành giữa cô và Duy Phong.
Đêm đó, cô và nhóm IT làm việc không nghỉ. Những dòng mã lướt trên màn hình, từng dữ liệu truy cập được truy ngược.
Rạng sáng, Trí reo lên:
— Tìm thấy rồi! Tài khoản rò rỉ không phải của bên mình. Ai đó đã dùng IP giả, tạo phiên đăng nhập ảo từ nội bộ Vision.
— Nguồn IP? — cô hỏi.
— Một địa chỉ thuộc hệ thống của H&K.
Căn phòng im lặng.
Minh Thư nhìn dòng địa chỉ trên màn hình – tim cô đập loạn. Một phần muốn tin rằng đó chỉ là giả mạo, một phần khác lại đau nhói: liệu anh có đang thử thách cô?
Sáng hôm sau, cô trở lại H&K, mang theo toàn bộ chứng cứ. Duy Phong đang họp, cô vẫn bước thẳng vào, giọng dứt khoát:
— Tôi có thứ anh cần xem.
Cả phòng quay lại. Cô đặt tập tài liệu lên bàn, ánh mắt thẳng vào anh:
— Đây là toàn bộ dữ liệu truy cập. IP rò rỉ không xuất phát từ Vision. Mà là từ hệ thống của chính H&K.
Căn phòng chìm trong im lặng. Một vài quản lý nhìn nhau, lúng túng. Duy Phong lật xem từng trang, gương mặt không biểu cảm.
— Cô đang ám chỉ tôi à? — Anh hỏi, giọng khàn và trầm.
— Tôi chỉ nói sự thật, — cô đáp. — Và nếu sự thật khiến anh khó chấp nhận, thì tôi sẵn sàng chịu trách nhiệm… bằng cách rút khỏi dự án.
Một giây sau, Duy Phong đột ngột đứng dậy. Anh đi vòng qua bàn, dừng lại trước mặt cô, ánh mắt sâu và dữ dội:
— Cô luôn khiến tôi không thể đoán được.
Minh Thư siết chặt tay, giữ vững ánh nhìn:
— Tôi chỉ làm điều đúng.
Anh khẽ cười, một nụ cười nửa giễu nửa khâm phục.
— Cô làm tốt hơn nhiều người tôi từng gặp. Hãy tiếp tục ở lại dự án này.
Cô thoáng ngạc nhiên.
— Vậy là…
— Tôi tin cô.
Chỉ bốn chữ, nhưng khiến tim cô khẽ run.
Giữa vô số ánh mắt, anh quay đi, ra lệnh:
— Tạm dừng cuộc họp. Mọi người ra ngoài.
Căn phòng chỉ còn lại hai người.
Không còn sự lạnh lùng của tổng giám đốc, chỉ còn ánh nhìn của người đàn ông đang cố che giấu cảm xúc thật.
Anh nói chậm rãi:
— Tôi đã nghi ngờ nhầm người. Cảm ơn cô, Minh Thư.
Cô khẽ lắc đầu, nụ cười nhạt:
— Tin tưởng không phải lời nói, mà là hành động. Tôi mong anh nhớ điều đó.
Anh nhìn cô thật lâu, rồi nói:
— Có lẽ cô là người duy nhất dám nói với tôi như vậy.
Khoảng khắc ấy, không khí chùng xuống, ánh sáng hắt qua ô cửa kính phản chiếu hai hình bóng – đối lập nhưng cùng kiêu hãnh.
Cả hai đều hiểu: từ hôm nay, cuộc chiến này không còn chỉ là công việc nữa.