mộ của trời (bí ẩn huyền mộ p.2)

Chương 9: Bí ẩn thiên thạch


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Khải và nhóm Khải rời ngôi làng bị nguyền rủa, bước vào một thung lũng hẻo lánh nằm sâu trong dãy núi Tây Tạng. Ánh bình minh chiếu qua những đỉnh núi tuyết, phủ lên thung lũng một lớp sương mỏng, tạo nên cảm giác vừa kỳ ảo vừa tĩnh lặng. Không khí nơi đây trong lành nhưng mang theo một sự cô độc lạ thường, khiến nhóm ai nấy đều căng thẳng.

Khi tiến gần trung tâm thung lũng, Thorne bất ngờ dừng lại, chỉ tay về phía một vệt sáng lóe trên mặt đất: một khối đá đen tuyền, khác hẳn với mọi tảng đá xung quanh. Khải tiến tới, mắt nhìn kỹ, cảm giác từ viên đá tỏa ra không phải sức nóng hay lạnh thông thường, mà là một năng lượng lạ, như rung động bên trong không gian xung quanh.

“Cái này… không phải đá bình thường,” Lyra thốt lên, giọng run run. Cô đặt tay lên bề mặt viên đá, và lập tức lùi lại, môi mím chặt. “Có cảm giác… như chính đá này đang thăm dò chúng ta.”

Khải cẩn thận tiếp cận, tay chạm vào viên đá. Một luồng điện nhỏ chạy dọc tay anh, lan tỏa khắp cơ thể. Mắt anh chợt lóe sáng, hình ảnh lạ hiện ra trước mắt: bầu trời đầy sao, những đường vân tinh tú như xoay quanh viên đá, và một cánh cổng khổng lồ khắc tinh tú chực hiện dần hiện ra. Anh lùi lại một bước, thở hổn hển, nhận ra rằng đây không chỉ là một viên đá bình thường – đây là thiên thạch chứa năng lượng cổ xưa, liên kết trực tiếp với bí mật của Mộ của Trời.

“Đây có thể là chìa khóa để dẫn chúng ta tới Mộ của Trời,” Khải nói, giọng run run nhưng đầy quyết tâm. “Tổ tiên chúng ta để lại những dấu vết, nhưng viên đá này… nó giống như một la bàn năng lượng, chỉ cho những ai mang dấu ấn.”

Nhưng không khí xung quanh trở nên nặng nề. Bóng đen – cảm giác mà nhóm từng trải qua trong ngôi làng hóa đá – bỗng dấy lên. Một luồng gió lạnh táp vào mặt, làm bụi đá bay mù mịt. Lyra run rẩy: “Chúng ta không phải là những người duy nhất tìm viên đá này. Tôi cảm thấy… có ai đó, hoặc thứ gì đó đang quan sát chúng ta.”

Khải gật đầu, mắt dõi theo viên thiên thạch. Anh nhận ra rằng năng lượng từ đá không chỉ tồn tại trong vật chất, mà còn tương tác với chính dòng máu của anh. Dấu ấn trong cơ thể anh như nhấp nháy, dẫn dắt trí óc và cảm giác đi theo viên đá. Anh thử đặt tay khác lên bề mặt đá – và lần này, một dòng hình ảnh mới hiện ra: những khe núi, dòng sông bạc phản chiếu ánh sáng sao, và một con đường mờ ảo dẫn lên núi cao phía bắc.

“Chúng ta phải đi theo dấu vết này,” Khải nói, ánh mắt sáng lên quyết tâm. “Thiên thạch này đang dẫn lối. Nếu không nắm lấy cơ hội, chúng ta sẽ bỏ lỡ manh mối quan trọng nhất.”

Thảo lặng lẽ quan sát, rồi thốt lên: “Nhưng… năng lượng này quá mạnh. Tôi cảm thấy như nếu chạm lâu hơn, chúng ta có thể bị… hút vào đá, hoặc mất phương hướng.”

Khải hiểu lời cảnh báo. Anh dùng khăn quấn quanh tay, nhẹ nhàng chạm và quan sát viên đá. Một luồng thông điệp kỳ lạ truyền tới trong tâm trí: những ngôi sao trên bản đồ tổ tiên, viên đá, và dòng máu của anh đều liên kết – đây chính là lời nhắc nhở rằng Mộ của Trời không chỉ là nơi chôn giữ bí mật, mà còn là nơi thử thách tinh thần và thể chất của những ai dám tiếp cận.

Cả nhóm đứng lặng trước viên thiên thạch, cảm nhận sự kết nối kỳ lạ giữa quá khứ và hiện tại, giữa con người và năng lượng vũ trụ. Bầu trời dần tối, ánh sáng đỏ của hoàng hôn chiếu lên viên đá, làm mặt đá như phát sáng, ánh lên những đường vân tinh tú rực rỡ.

“Chúng ta không còn đường lui,” Khải nói, giọng chắc chắn. “Thiên thạch đã chỉ lối, bóng đen đang theo dõi, và Mộ của Trời đang chờ phía trước. Chúng ta phải đi tiếp, bất chấp nguy hiểm.”

Nhóm Khải thu dọn lều tạm, mang theo viên thiên thạch cẩn thận, bước ra khỏi thung lũng. Mỗi bước đi, họ cảm nhận rõ rệt năng lượng kỳ lạ từ viên đá – vừa dẫn đường, vừa nhắc nhở rằng hành trình đang ngày càng nguy hiểm. Không chỉ băng núi, không chỉ lời nguyền, mà cả dòng máu và năng lượng cổ xưa sẽ quyết định liệu họ có thể tới được cánh cổng dẫn vào Mộ của Trời hay không.

Khi bóng tối buông xuống, những vì sao trên bầu trời Tây Tạng sáng lấp lánh, phản chiếu trong mắt mỗi người. Khải biết rằng viên thiên thạch không chỉ là manh mối vật chất, mà còn là lời nhắn nhủ từ tổ tiên: bước đi tiếp, và chuẩn bị đối mặt với những bí ẩn mà ngay cả trí óc con người khó có thể tưởng tượng.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Đang
Xem Nhiều
×