mộng bên sông

Chương 2: Cô gái hái sen


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Buổi sáng mùa hè, nắng nhẹ xuyên qua tán lá, bông sen nở rộ trên mặt hồ, tỏa hương thơm ngát. An, chàng trai quê hiền lành, vừa từ bến sông trở về sau một buổi lặn lội chăm sóc ruộng đồng. Trên đường về, bước chân anh khựng lại khi ánh mắt chạm phải một hình ảnh làm tim anh chợt xao xuyến: một cô gái đang cúi người hái sen trên bến nước.

Cô gái có mái tóc đen mượt, làn da trắng hồng, đôi mắt sáng long lanh như những giọt sương mai. Tay cô nhẹ nhàng nâng từng bông sen, chọn từng nhị vàng ươm. An đứng lặng, chẳng dám tiến gần, chỉ lặng ngắm cô gái như sợ phá tan khung cảnh tĩnh lặng và thanh thoát ấy.

Liên, cô gái con nhà bên, vốn đã quen với việc trồng sen để phụ giúp gia đình. Khi cảm giác như có ánh mắt theo dõi, cô ngẩng lên, gặp An đang đứng nép sau bụi tre. Cả hai giây lát im lặng, chỉ nghe tiếng nước lăn tăn dưới bến và tiếng cánh chim lạc trong chiều. Liên khẽ cười, một nụ cười e thẹn nhưng thân thiện, làm An bối rối chẳng biết nói gì.

– “Chào An,” Liên gọi, giọng nhẹ nhàng như làn gió thoảng.
An ngượng ngùng đáp lại, chỉ biết gật đầu, ánh mắt lúng túng nhìn xuống chân mình.

Những ngày sau, An thường đi qua bến sông vào sáng sớm, chỉ để nhìn thấy Liên hái sen. Chẳng cần lời nói, chỉ một ánh nhìn, một nụ cười thoáng qua, đã khiến trái tim An rung động. Còn Liên, cô dần nhận ra chàng trai hiền lành ấy luôn âm thầm quan sát, và trong lòng cũng nảy sinh một cảm giác thân thuộc kỳ lạ.

Buổi chiều hôm ấy, An được dịp trò chuyện nhiều hơn với Liên. Họ kể cho nhau nghe những câu chuyện về làng quê, về cánh đồng lúa, về những mùa sen nở rộ. Tiếng cười của họ vang lên hòa lẫn với tiếng gió lướt trên mặt nước, làm cả bến sông như sống lại trong một khung cảnh thơ mộng, tràn đầy tuổi thơ và ngây ngô.

Kết thúc ngày, khi ánh hoàng hôn buông xuống, Liên cúi chào An, mái tóc bay theo gió, để lại trong lòng anh một cảm giác vừa rạo rực vừa bâng khuâng. An nhìn theo, biết rằng từ khoảnh khắc này, bến sông không còn chỉ là nơi anh qua lại hằng ngày, mà đã trở thành nơi cất giữ những rung động đầu đời.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Đang
Xem Nhiều
×