mộng bên sông

Chương 5: Khúc hát đồng quê


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Mùa hè rực rỡ trên cánh đồng lúa chín vàng, gió nhẹ thổi, mang theo hương lúa mới và tiếng ve kêu rộn rã. Cả làng cùng nhau ra đồng, tay cầm liềm, miệng ngân nga những khúc hát đồng quê, khiến không gian như hòa quyện trong nhịp sống giản dị nhưng đầy sức sống.

An cùng những người bạn thân tay thoăn thoắt gặt lúa, thỉnh thoảng liếc nhìn Liên đang cùng các cô gái trong xóm, nụ cười rạng rỡ trên gương mặt cô khiến trái tim anh bỗng nhói lên một cảm giác vừa lạ vừa quen. Liên cũng nhận ra ánh mắt của An, và đôi khi, giữa những nhịp hát, họ trao cho nhau một cái nhìn e ấp, như một bí mật riêng mà cả cánh đồng không hay biết.

Tiếng hát vang lên từ những người gặt, trộn lẫn với tiếng cười, tiếng gọi nhau í ới, tạo nên một bản hòa ca sống động của tuổi thơ. Một vài chàng trai nắm tay cô gái, cùng nhau nhún nhảy theo nhịp hát, còn An chỉ dám đứng gần Liên, thỉnh thoảng giúp cô nhặt bó lúa rơi, lòng đầy hạnh phúc lặng lẽ.

– “An, cậu hát một khúc đi,” Liên gọi, đôi mắt long lanh như những giọt sương mai.
An đỏ mặt, giọng nhỏ, nhưng khi bắt đầu ngân nga theo khúc hát, tiếng anh vang lên hòa cùng tiếng hát của mọi người, khiến Liên bật cười vui vẻ.

Sau một buổi lao động miệt mài, cả làng quây quần bên bờ sông, chia nhau từng bó lúa, từng ngụm nước mát. Ánh nắng chiều rọi xuống, in bóng hai người trên mặt nước, tạo nên một bức tranh đồng quê bình yên nhưng đầy chất thơ. An và Liên ngồi cạnh nhau, chia sẻ những miếng bánh nướng, những câu chuyện vu vơ, cảm giác thân thuộc và ấm áp tràn ngập khắp lòng.

Buổi gặt hôm ấy, không chỉ mang lại những bó lúa vàng, mà còn gieo vào trái tim An và Liên những rung động nhẹ nhàng, như khúc hát đồng quê ngân nga giữa mùa hạ, dịu dàng nhưng sâu sắc, khắc sâu những khoảnh khắc tuổi thơ không thể nào quên.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Đang
Xem Nhiều
×