mộng bên sông

Chương 7: Chiếc lược ngà


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Một buổi sáng đầu hạ, nắng sớm rọi qua kẽ lá, làm mặt đất vàng rực lên những mảng sáng lung linh. Tiếng chim hót líu lo, gió thoảng mang theo hương lúa mới và hương sen thoang thoảng từ bến sông. An bước đi trên con đường làng quen thuộc, lòng vẫn vương những dư âm của cơn mưa chiều hôm trước, khi anh và Liên trú dưới mái hiên gốc cây. Hình ảnh Liên với mái tóc ướt, đôi mắt e thẹn và nụ cười ngượng ngùng cứ lẩn quẩn trong tâm trí anh.

Hôm nay, Liên tìm đến An sớm hơn mọi khi, tay cầm một chiếc hộp nhỏ gói cẩn thận trong lá sen. Khi gặp An, cô khẽ mỉm cười, đôi má ửng hồng như ánh bình minh.

– “An, hôm nay tớ có cái này muốn tặng cậu,” Liên nói, giọng vừa nhỏ vừa run rẩy, khiến An bối rối, trái tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.

An nhận lấy chiếc hộp, lòng vừa ngạc nhiên vừa hạnh phúc. Cẩn thận mở ra, bên trong là một chiếc lược ngà nhỏ, được chạm trổ tinh xảo với hình hoa sen và vài đường nét mềm mại, thanh thoát. Ánh sáng ban mai phản chiếu trên bề mặt lược, làm nó tỏa ra một vẻ đẹp vừa giản dị vừa quý giá.

– “Tớ… tớ tự tay làm, chỉ muốn cậu giữ lại làm kỷ niệm thôi,” Liên lí nhí giải thích, mắt tránh né ánh nhìn An.

An trân trọng cầm chiếc lược, cảm giác ấm áp lan tỏa trong lòng. Anh không nói được lời nào ngay lập tức, chỉ cúi đầu, tay chạm nhẹ vào vật nhỏ bé nhưng chứa đựng biết bao tình cảm.

– “Cám ơn Liên… tớ sẽ giữ thật kỹ,” An cuối cùng mới nói, giọng khẽ run, ánh mắt nhìn thẳng vào cô.

Khoảnh khắc ấy, hai người đứng giữa bến sông, xung quanh là tiếng chim, tiếng gió thổi qua lá, và cả dòng nước lấp lánh phản chiếu ánh sáng. Không gian như dừng lại, chỉ còn hai trái tim đang giao thoa. An cảm nhận rõ ràng một cảm giác thân thuộc và ấm áp chưa từng có, còn Liên thì thấy hạnh phúc len lỏi trong từng nhịp thở.

Họ cùng nhau ngồi bên bờ sông, nhìn những bông sen nhẹ trôi, chia sẻ những câu chuyện vu vơ về tuổi thơ, về ước mơ, về những ngày hè yên bình. Mỗi câu nói, mỗi nụ cười đều khiến khoảng cách giữa họ dần thu hẹp, để lại một sợi dây vô hình gắn kết hai trái tim.

Chiếc lược ngà không chỉ là món quà vật chất, mà còn là biểu tượng cho sự quan tâm, sự chân thành và những rung động đầu đời. An biết rằng từ giờ trở đi, mỗi khi nhìn vào chiếc lược, anh sẽ nhớ về Liên, về những khoảnh khắc giản dị nhưng đầy ý nghĩa bên bến sông tuổi thơ.

Khi mặt trời nghiêng về phía tây, ánh nắng vàng trải dài trên mặt nước, An và Liên đứng dậy, chuẩn bị trở về nhà. Họ trao nhau một cái nhìn đầy ẩn ý, nụ cười e thẹn nhưng ấm áp. Bến sông, giờ đây, không chỉ là nơi gắn liền tuổi thơ mà còn là nơi lưu giữ những rung động đầu đời, nơi chiếc lược ngà trở thành kỷ vật quý giá của một tình cảm trong sáng, ngọt ngào và đáng nhớ.

Trên đường về, An khẽ cầm chiếc lược trong tay, lòng tràn ngập cảm giác hạnh phúc dịu dàng. Anh biết rằng, từ hôm nay, những ngày hè bên bến sông sẽ trở nên đáng nhớ hơn bao giờ hết, nhờ những khoảnh khắc giản dị mà sâu sắc như thế này.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Đang
Xem Nhiều
×