mộng hoa vô niệm

Chương 9: Vạn Ma Chiến


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Vạn Ma xuất thế.

Từ cổng Vực Bất Tận, từng đợt ma binh như dòng thác đổ ập ra thế gian. Chúng tràn qua ranh giới ba giới, nhấn chìm cả một vùng Linh Châu trong biển máu. Trời đổi màu, đất gào thét. Ma khí kéo dài đến tận chân mây, nhuộm đỏ cả bầu trời một cách bất thường.

Trên thiên giới, Đại hội Thượng Thần được triệu tập khẩn cấp. Cửu Dạ ngồi trên đài Linh Ngọc, tay cầm Hàn Tuyết Kiếm, giọng trầm tĩnh nhưng đầy uy nghiêm:

“Từ nay, tất cả Thần Quân, Thần Tướng rút về Thiên Uyện. Thiết lập vòng phòng hộ. Ai dám thối lui, xử theo quân pháp!”

Bên cạnh hắn, Thương Ly đứng lặng. Sau khi Thanh Liên tan biến, hắn dường như hóa đá. Mái tóc từng trắng như tuyết giờ đen dần lại. Ánh mắt hắn, chẳng còn nhu hòa như trước, mà lạnh lẽo như vực sâu.

Một vị Thần Tướng bất chợt lên tiếng:

“Thương Ly từng là kẻ sa ma! Nếu để hắn chỉ huy quân Thần, e là bất cẩn!”

Cả điện nhao nhao. Vài vị thần gật gù, có người còn cau mày tỏ vẻ nghi hoặc.

Thương Ly không đáp. Cửu Dạ quét mắt qua tất cả, rồi lạnh lùng nói:

“Chính hắn là người đóng lại cánh cửa Vực Bất Tận trong trận Trì Ma Sơn vừa qua. Nếu không có hắn, toàn bộ Linh Sơn đã bị nuốt trọn.”

Ngữ điệu như chém gió. Cả điện im bặt.

Cuối cùng, một giọng nói yếu ớt vang lên – là Linh Vân Chân Nữ, đệ tử của Thanh Liên:

“Tiên tử từng nói... nếu ngày nào ngài ấy không còn, thì người nàng tin tưởng nhất... chính là Thương Ly Thần Quân.”

Thương Ly khẽ giật mình.

Cửu Dạ đưa tay, ném ra một khối ánh sáng – bản đồ trận tuyến tam giới.

“Quân ta sẽ chia ba nhánh. Bắc trấn tại Đài Lạc, Tây án tại Vạn Hồn Cốc, còn Đông – tuyến nguy hiểm nhất – sẽ giao cho Thương Ly chỉ huy.”

Một lần nữa, tiếng xì xào nổi lên.

Nhưng Thương Ly vẫn im lặng. Mãi đến khi Cửu Dạ hỏi:

“Ngươi có dám nhận không?”

Hắn ngẩng đầu. Đôi mắt hổ phách không chút do dự.

“Nếu là để bảo vệ nơi nàng từng sống… ta sẽ đánh đến giọt máu cuối cùng.”


Ba ngày sau.
Tại tuyến Đông – rìa vực sâu, sát biên giới Thiên Linh Hải.

Thương Ly dẫn đầu ba vạn quân thần. Phía sau là vô số trận pháp đang vận hành. Những pháp khí mạnh nhất, pháp sư cao cấp nhất đều được đưa đến.

Ma quân từ Vực tràn lên. Người cưỡi mãng xà, kẻ điều khiển bạch cốt. Chúng hú lên những tiếng chói tai khiến kẻ yếu hồn vỡ ngay tại chỗ.

Trong tiếng gầm vang, Thương Ly bước ra tiền tuyến.

Tay hắn cầm một thanh kiếm lạ – Tịnh Diễm. Là thanh kiếm Thanh Liên từng dùng, giờ đã được hắn dung hợp với hồn khí của mình.

“Chúng ta không đánh vì vinh quang. Chúng ta chiến đấu… để giữ lại chút ánh sáng trong thế gian này.”

Giọng hắn không to, nhưng vọng đi khắp trận địa.

Phía sau hắn, quân thần đồng loạt quỳ xuống, đồng thanh hô:

“Nguyện theo Thần Quân! Tử chiến không lùi!”

Ngay sau đó – trận chiến nổ ra.

Ma binh tràn vào như sóng dữ. Pháp khí nổ tung, ánh sáng phép thuật đan xen trong khói lửa. Tiếng hò hét, tiếng gào rú vang lên điên loạn.

Thương Ly xông vào tâm trận. Kiếm khí của hắn xé toạc ma khí. Từng đợt ma binh bị đánh tan thành tro bụi. Nhưng càng đánh, càng nhiều ma binh trồi lên từ đất.

“Chúng không phải sống, mà là vô tận. Trừ phi… chặt đầu Ma Tướng.” – Linh Vân hô lớn.

Thương Ly lao thẳng vào trung tâm – nơi ma tướng Huyết Sát đang chỉ huy.

Huyết Sát là kẻ đã từng giết năm Thượng Thần trong trận Thập Phong năm xưa. Hắn cao lớn như người khổng lồ, mỗi bước chân giẫm nát cả linh thạch.

Thương Ly vừa vào, liền bị đánh bật ra mấy trượng. Máu trào ra khóe môi.

Hắn cười lạnh.

“Ngươi từng là Thượng Thần… giờ thành nô lệ vực sâu, thật đáng thương.”

Huyết Sát gầm lên, chém xuống. Nhưng trước khi kiếm hắn chạm vào, Tịnh Diễm đã đâm xuyên cổ tay đối phương. Một luồng ánh sáng bùng lên – là hồn khí Thanh Liên ẩn trong Tịnh Diễm phát động.

Huyết Sát rú lên đau đớn. Ngay lúc đó, Thương Ly dồn toàn lực, lao đến cắm sâu Tịnh Diễm vào ngực hắn.

“Vì nàng, ta không lùi bước.” – hắn gằn từng chữ.

Ánh sáng nổ tung. Cả chiến trường ngưng lại trong khoảnh khắc.

Ma Tướng Huyết Sát ngã gục. Lũ ma binh lập tức rối loạn, kẻ bỏ chạy, kẻ tan biến như tro bụi.

Phía sau, toàn bộ quân thần đồng loạt hét vang:

“Thắng rồi! Tuyến Đông giữ được rồi!”

Thương Ly quỳ xuống, cắm kiếm xuống đất. Máu từ vai, ngực chảy thành vệt dài. Nhưng ánh mắt hắn sáng rực.

Trên trời, một cánh hoa liễu từ đâu đó nhẹ nhàng rơi xuống vai hắn.

Hắn ngước nhìn. Trong khoảnh khắc, tưởng như thấy Thanh Liên đứng nơi xa, khẽ gật đầu.


Cuối chương, tại một góc u tối trong Vực Bất Tận, một nữ tử áo đỏ ngồi trên ngai máu.
Đôi mắt nàng như máu đông, giọng khẽ vang lên:

“Thương Ly… cuối cùng cũng chịu lộ mặt rồi.”

Nàng cười, ánh mắt lóe sát khí.

“Nhưng ngươi tưởng chỉ giết một ma tướng là xong sao? Trò chơi thật sự… mới chỉ bắt đầu.”


Chương 10: Thiên Hồn Đồ Lục – Bí mật về nữ chủ nhân vực sâu, và sự thật về thân thế của Thương Ly sắp được hé lộ…


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.