mộng yêu trần

Chương 9: HỒN GIÓ VÀ MƯA BỤI


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

“Khi bóng tối lùi bước,

Ánh sáng của tình yêu sẽ dẫn đường cho những linh hồn lạc lối.”

Hơi thở của Bạch Dạ vẫn còn yếu ớt, nhưng ánh mắt hắn đã bớt mơ màng, dần dần vững chãi hơn giữa màn sương dày đặc của Hỗn Độn Lâm. Lạc Tuyết ôm chặt lấy người mình yêu, từng giọt lệ hòa cùng hơi thở lạnh lẽo, thầm thì:

— Ngươi đã trở về, Bạch Dạ… Ta sẽ không để ngươi một mình nữa.

Không khí quanh họ vẫn nặng nề, như thể Hỗn Độn Lâm chưa hoàn toàn buông tha linh hồn cửu vĩ. Bóng tối mờ ảo còn lởn vởn quanh từng gốc cây cổ thụ, mang theo tiếng thì thầm của những lời nguyền rủa và tiếng khóc của linh hồn bị lạc.

Sự Thức Tỉnh Của Linh Hồn

Bạch Dạ, từng là Yêu Vương thống lĩnh chín đuôi cáo, giờ đây phải học lại cách làm quen với chính bản thân mình – một thân phận bị giam cầm trong mê cung ký ức vụn vỡ. Ánh mắt hắn dần sáng hơn, ngước nhìn nàng, người duy nhất còn lại trong thế giới hỗn mang này.

— Ta đã quên nhiều thứ, nhưng không thể quên nàng… Ta sẽ cùng nàng bước tiếp — hắn nói, giọng ấm áp hơn sau nhiều ngày đắm chìm trong bóng tối.

Lạc Tuyết mỉm cười, trái tim nàng như được tiếp thêm sức mạnh:

— Tình yêu chúng ta sẽ là ánh sáng xua tan bóng tối.

Tiếng Gọi Của Quá Khứ

Bỗng đâu đó vang lên tiếng vọng vọng mơ hồ:

— Bạch Dạ... ngươi không nên trở lại...

Một bóng đen vụt qua như gió, ám ảnh và đầy hiểm nguy. Hỗn Độn Lâm không chỉ là vùng đất quên lãng, mà còn là cái bẫy của vô số bóng ma thù địch, luôn tìm cách níu giữ linh hồn cửu vĩ không thể thoát ra.

Lạc Tuyết nắm chặt tay Bạch Dạ, ánh mắt kiên cường:

— Dù có kẻ nào muốn chia rẽ, ta sẽ không buông tay.

Giao Ước Đẫm Máu

Trước khi bước vào Hỗn Độn Lâm, đạo sĩ già đã dặn dò về nghi lễ cổ xưa để củng cố linh lực, giúp phá giải yêu phù giam giữ linh hồn cửu vĩ.

Dưới ánh trăng nhạt, họ dựng lên vòng tròn ngọc thạch, rải những cánh hoa huyền diệu, và thắp lên ngọn nến tỏa hương thơm ngát. Tiếng tụng kinh vang vọng hòa quyện cùng tiếng gió, linh lực từ bùa yêu và huyết mạch dần lan tỏa, tạo thành lớp màng bảo vệ trong suốt nhưng kiên cố.

Cơn Bão Tâm Linh

Bất chợt, bầu trời u ám, cơn bão dữ dội nổi lên. Gió rít từng hồi quật mạnh vào cành cây, tiếng sấm vang dội giữa màn sương mù. Những bóng ma quỷ dị từ Hỗn Độn Lâm trỗi dậy, lao vào vòng tròn bảo vệ.

Bạch Dạ và Lạc Tuyết đứng bên nhau, tay trong tay, mượn sức mạnh của tình yêu để chiến đấu chống lại bóng tối.

— Ngươi không đơn độc! — Lạc Tuyết gào lên — Chúng ta sẽ vượt qua tất cả!

Ánh sáng từ bùa yêu trên trán họ phát ra luồng sáng chói lòa, như thanh gươm thần phá tan đám mây đen u ám.

Đêm Đen Đầy Sao

Khi cơn bão tan biến, bầu trời trở nên trong vắt, ánh trăng vằng vặc soi rọi con đường phía trước. Bạch Dạ cảm nhận rõ hơn sức mạnh mới mẻ trong tâm hồn, những mảnh ký ức vỡ vụn dần được lắp ghép.

Họ tiếp tục hành trình, mỗi bước đi đưa họ gần hơn tới cánh cửa thoát khỏi mê cung sương mù.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×