mùa đông rực rỡ

Chương 6: Tập thể thao mùa đông


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Một buổi sáng mùa đông, lớp học được thông báo sẽ có tiết thể thao ngoài trời. Mai kéo khăn choàng và đội mũ len, cảm giác lạnh thấm qua lớp áo khoác dày. Khi bước ra sân tập, cô nhìn thấy Nam đang khởi động cùng các bạn, mái tóc hơi ướt sương nhưng vẫn tràn đầy năng lượng.

“Mai! Nhanh lên, còn kịp tập cùng mọi người,” Nam gọi, ánh mắt rạng rỡ.

Mai đỏ mặt, vội chạy theo, vừa lạnh vừa háo hức. Họ được chia thành các nhóm, và thật may mắn, Mai và Nam lại cùng một đội. Không khí se lạnh ngoài sân không ngăn được niềm vui, tiếng cười và những bước chạy rộn ràng.

Trò chơi đầu tiên là chạy tiếp sức. Mai cầm gậy chạy, tim đập mạnh khi nhìn về phía Nam đang chờ nhận gậy. Khi gần đến, cô vội đưa tay trao gậy, tay họ chạm nhau trong khoảnh khắc ngắn ngủi nhưng đủ để làm Mai đỏ mặt. Nam mỉm cười, khẽ động viên: “Cố lên!”

Trong suốt buổi tập, Mai và Nam cùng phối hợp ăn ý. Họ hò hét, cười đùa, nhường nhịn nhau trong các trò chơi. Mai nhận ra rằng không chỉ trên lớp, mà ngay cả ngoài sân thể thao, sự hiện diện của Nam cũng khiến mọi thứ trở nên dễ chịu, thoải mái. Cậu luôn biết cách làm cô cười, làm cô quên đi cái lạnh ngoài trời.

Một lúc sau, họ được yêu cầu chơi trò ném bóng tập thể. Mai hơi lúng túng khi lần đầu tham gia, nhưng Nam luôn ở bên, chỉ cách ném, kéo tay nhẹ khi cần. Mỗi lần bóng trượt khỏi tay, Nam cười khẽ: “Không sao, thử lại đi.” Mai cảm nhận sự kiên nhẫn và quan tâm của cậu, và lòng cô trở nên ấm áp lạ thường.

Giữa giờ nghỉ, cả lớp quây quần bên nhau, hít thở không khí mùa đông trong lành. Mai nhìn thấy hơi thở của mình tạo thành làn sương nhỏ, và ánh mắt lại vô tình chạm vào Nam. Họ cùng cười, ánh mắt ánh lên sự thấu hiểu và thân quen. Mai nhận ra rằng, sau những ngày đầu bỡ ngỡ, họ đã dần trở nên gần gũi, chia sẻ những khoảnh khắc vui vẻ, vụng về nhưng chân thành.

Khi tiết thể thao kết thúc, cả lớp đứng xếp hàng chuẩn bị về lớp. Mai cảm thấy một niềm vui nhỏ nhoi, nhưng sâu sắc: mùa đông này, những trò chơi ngoài trời không chỉ mang lại sức khỏe, mà còn tạo nên những ký ức đẹp, những rung động ngọt ngào mà cô chưa từng trải qua.

Trên đường về lớp, Mai đi cạnh Nam, hai người vừa đi vừa nói chuyện về các trò chơi, về những cú ném bóng vụng về và tiếng cười rộn rã. Cảm giác thân thuộc, thoải mái, và vui vẻ ấy khiến cô tin rằng tình bạn – hay có lẽ còn hơn thế – đang dần nảy nở giữa họ.

Và Mai biết rằng, mùa đông này, không chỉ có tuyết và gió lạnh, mà còn có những buổi tập thể thao rực rỡ, nơi cô và Nam cùng nhau cười đùa, chia sẻ và bước gần nhau hơn từng chút một.


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×