Chiều hôm đó, Mai ôm máy tính xách tay tới lớp, chuẩn bị nộp bài tập văn học online. Khi mở máy, màn hình bỗng tối sầm. Cô thở dài, nhấn đi nhấn lại, nhưng máy vẫn không phản hồi. Cảm giác lo lắng len lỏi: nếu không kịp nộp, điểm bài tập sẽ bị trừ.
Nam, ngồi cạnh, nhìn cô bối rối. “Cậu gặp vấn đề à?”
Mai gật đầu, giọng nhỏ: “Máy… không bật được. Mình sắp nộp bài mà…”
Nam nghiêng người nhìn kỹ máy tính, ánh mắt tập trung. “Để mình thử xem,” cậu nói, bàn tay nhanh nhẹn thao tác, kiểm tra nguồn, kết nối và các cài đặt. Trong khi đó, Mai đứng bên, vừa hồi hộp vừa ngưỡng mộ sự điềm tĩnh của Nam.
Sau vài phút, màn hình sáng lên. Bài tập hiện ra, dữ liệu vẫn nguyên vẹn. Mai thở phào, nụ cười nhẹ nhàng xuất hiện trên môi.
“Cảm ơn cậu… thật sự,” Mai nói, giọng run run, một phần vì nhẹ nhõm, một phần vì trái tim đập nhanh.
“Không sao đâu. Nhìn cậu lo lắng vậy, mình cũng sốt ruột theo,” Nam đáp, nụ cười hiền hậu làm Mai đỏ mặt.
Khi Mai bắt đầu nộp bài, Nam đứng bên cạnh, chỉ cho cô cách tải lên đúng file, kiểm tra lần cuối. Không khí im lặng nhưng không gượng ép; chỉ là sự hiện diện ấm áp khiến Mai cảm thấy bình yên. Cô nhận ra rằng, có những khoảnh khắc nhỏ bé như thế này cũng đủ để hiểu rằng ai đó quan tâm đến mình.
Khi bài tập nộp xong, Nam nhìn cô, ánh mắt tinh nghịch: “Thế là qua cửa ải lần này rồi, nhưng lần sau cậu nên sao lưu trước nha.”
Mai cười khẽ, mắt ánh lên sự ấm áp: “Ừ… mình sẽ nhớ.”
Sau tiết học, hai người cùng thu dọn sách vở. Mai cảm giác tim mình lạ thường – một sự rung động nhẹ nhàng, không chỉ vì Nam giúp cô, mà còn vì sự quan tâm, sự kiên nhẫn và cách cậu ấy luôn hiện diện đúng lúc.
Trên đường về nhà, Mai nghĩ về buổi chiều hôm nay. Chiếc máy tính hỏng không còn là vấn đề lớn; điều đáng nhớ là ánh mắt, nụ cười và bàn tay cậu bạn đã giúp cô vượt qua khoảnh khắc khó khăn. Mùa đông lạnh lẽo bỗng trở nên dịu dàng hơn nhờ một sự quan tâm chân thành.
Mai tự nhủ: mùa đông này thật sự rực rỡ. Không chỉ bởi những ngày tuyết trắng hay những cơn gió lạnh, mà bởi những khoảnh khắc ấm áp, nơi cô và Nam cùng nhau chia sẻ những điều bình dị nhưng đầy ý nghĩa. Cô biết, dù chỉ là một sự cố nhỏ, nhưng trong trái tim mình, cảm giác ấy sẽ còn lưu lại rất lâu – như một ánh sáng dịu dàng giữa mùa đông giá rét.