muộn màng trong anh

Chương 5: Trò chơi bắt đầu


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Buổi tối thứ sáu, công ty Ánh Dương tổ chức buổi tiệc nhỏ kỷ niệm thành lập. Nhân viên tụ tập đông đủ ở hội trường tầng trệt, tiếng nhạc rộn ràng, ly rượu vang sóng sánh dưới ánh đèn vàng lung linh.

Hạ An vốn không thích tiệc tùng, nhưng vì là nhân viên mới, cô không thể vắng mặt. Cô chọn một chiếc váy đơn giản, màu xanh nhạt, trang điểm nhẹ. Vẻ ngoài thanh khiết ấy lập tức thu hút ánh nhìn, nhưng cũng khiến cô trở thành đề tài thì thầm của vài đồng nghiệp nữ:

“Nhìn kìa, mới vào đã gây chú ý.”
“Có khi lại muốn lấy lòng sếp.”

Hạ An nghe loáng thoáng, tim nhói một chút, nhưng cô chỉ im lặng.

Đúng lúc đó, Lục Minh xuất hiện. Anh mặc vest đen lịch lãm, bước đi tự tin, khí chất áp đảo khiến cả hội trường im bặt vài giây. Khi nâng ly chúc mừng, ánh mắt anh bất chợt dừng lại ở Hạ An.

Chỉ một cái liếc, nhưng đủ khiến cô bối rối cúi đầu, và cũng đủ để vài ánh mắt khác sắc bén hơn hẳn.

Sau màn chúc mừng, mọi người tản ra trò chuyện. Hạ An tìm góc yên tĩnh để tránh sự chú ý. Nhưng chưa đầy mấy phút, giọng nói quen thuộc vang bên cạnh:
“Sao lại trốn ở đây? Không thích ồn ào à?”

Cô ngẩng lên, bắt gặp nụ cười nhàn nhạt của Lục Minh. Tim cô chệch nhịp.
“Tổng giám đốc… à không, anh Lục Minh… tôi chỉ không quen mấy buổi như thế này thôi.”

“Ừm.” – Anh tự nhiên ngồi xuống cạnh, rót thêm rượu vào ly cô – “Nhưng nếu có tôi ở đây, chắc cô thấy bớt lạc lõng rồi nhỉ?”

Câu nói nửa thật nửa đùa khiến Hạ An ngẩn ra. Cô vội lắc đầu:
“Tôi không muốn bị hiểu lầm. Người ta đã nghĩ tôi được ưu ái rồi…”

Lục Minh khẽ bật cười, ánh mắt tinh nghịch:
“Thế thì sao? Có khi tôi thật sự ưu ái cô thì sao?”

Cô nghẹn lời, mặt nóng bừng.

Từ hôm đó, Lục Minh càng có nhiều hành động khó đoán.

Một buổi sáng, khi Hạ An vừa đặt túi xách xuống bàn làm việc, đã thấy hộp cà phê nóng để sẵn. Tờ giấy nhỏ ghi vài chữ: Đừng thức khuya quá, trông cô mệt rồi.

Tim cô run rẩy. Nhưng khi nhìn sang văn phòng tổng giám đốc, bắt gặp ánh mắt anh thoáng qua, Lục Minh chỉ cong môi nhếch cười, như muốn nói: Đấy, tôi chỉ trêu cô thôi.

Một lần khác, trong cuộc họp căng thẳng, Hạ An bị đồng nghiệp dồn ép vì sai sót nhỏ. Trước ánh nhìn gay gắt của cả phòng, cô tưởng như mình sắp bị trách mắng. Nhưng bất ngờ, Lục Minh lên tiếng:
“Đó không phải lỗi của Hạ An. Ý tưởng này vốn do tôi phê duyệt. Có trách, thì trách tôi.”

Không khí lặng ngắt. Ai cũng ngỡ ngàng vì vị tổng giám đốc lạnh lùng hiếm khi bênh vực ai.

Hạ An bàng hoàng, ánh mắt vô thức hướng về anh. Lục Minh không nhìn lại, chỉ tiếp tục họp với vẻ mặt dửng dưng. Nhưng trong lòng cô, có thứ gì đó vừa rung lên, như sợi dây căng bị gảy khẽ.

Chiều muộn, khi Hạ An đứng chờ thang máy, cửa mở ra, Lục Minh cũng bước vào. Không gian nhỏ hẹp chỉ có hai người, im lặng đến mức nghe rõ cả tiếng tim đập.

Bất chợt, thang máy rung nhẹ vì trục trặc, ánh đèn chập chờn. Hạ An giật mình, vô thức bám lấy tay anh.

Khoảnh khắc đó, Lục Minh nhìn xuống bàn tay bé nhỏ đang run rẩy trong lòng bàn tay mình. Ánh mắt anh tối lại, khóe môi cong lên:
“Ngây thơ thật. Chỉ chút rung lắc cũng sợ?”

Cô vội buông ra, ngượng ngùng quay đi:
“Tôi… tôi chỉ bất ngờ thôi.”

“Ừ.” – Anh ghé sát, giọng nói trầm thấp ngay bên tai – “Nhưng cảm giác cô nắm tay tôi… thú vị thật.”

Hạ An sững người, trái tim loạn nhịp.

Khi thang máy mở, cô vội bước ra, chạy trốn như con thỏ nhỏ. Còn Lục Minh đứng lại, nhìn bóng lưng ấy, ánh mắt lóe lên niềm thích thú.

Những ngày tiếp theo, trò chơi nửa thật nửa đùa ấy cứ tiếp diễn.

Lục Minh lúc thì dịu dàng, bảo vệ cô trước người khác, lúc lại lạnh lùng, thản nhiên nói rằng “đừng nghĩ nhiều, tôi chỉ muốn công việc trôi chảy”.

Còn Hạ An, càng lúc càng rối bời. Mỗi khi nghĩ rằng mình phải ghét anh, thì ngay sau đó, trái tim lại phản bội, run lên vì một ánh nhìn, một câu nói mập mờ.

Trong mắt Lục Minh, cô gái ấy chẳng khác nào cuốn sách thú vị: càng lật càng muốn khám phá, càng muốn thử xem đến lúc nào thì cô sẽ hoàn toàn rơi vào tay mình.

Và anh biết, khoảnh khắc ấy… sẽ không còn xa.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Đang
Xem Nhiều
×