mưu đồ hậu cung

Chương 10: Âm mưu lộ diện


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng sớm, hậu cung vẫn tĩnh lặng, nhưng với Ngọc Nhi, không khí căng thẳng hơn bao giờ hết. Sau những bước đi tinh tế và đồng minh bí mật từ hôm trước, cô biết rằng Thanh Hương sẽ không bỏ qua cơ hội để thực hiện âm mưu. Mỗi hành động hôm nay đều phải cẩn trọng.

Khi bước vào phòng luyện tập, Ngọc Nhi phát hiện Thanh Hương đang thì thầm với một số phi tần khác, ánh mắt đầy toan tính. Một vài người tỏ ra lo lắng, nhưng Thanh Hương tỏ vẻ tự tin. Ngọc Nhi khẽ nhếch môi, trong lòng đã có dự đoán: hôm nay là ngày âm mưu lộ diện.

Lan Phương tiến đến gần, ánh mắt nghiêm trọng: “Cô đã nhận ra gì chưa? Hôm nay có thể sẽ là nguy hiểm thật sự.”

Ngọc Nhi gật đầu: “Ta đã chuẩn bị, nhưng phải bình tĩnh và quan sát kỹ từng cử chỉ. Nếu sơ suất, hậu quả sẽ khó lường.”

Buổi sáng trôi qua, Thanh Hương tìm cách cô lập Ngọc Nhi, đưa cô đến một khu vực ít người, dường như để thử thách và tạo cơ hội cho âm mưu. Ngọc Nhi lặng lẽ quan sát, nhận ra một vài hầu cận đang đứng gần, ánh mắt dò xét. Cô hiểu rằng đây là thời điểm quan trọng để thu thập bằng chứng và phản ứng khéo léo.

Thanh Hương mỉm cười, giọng nhẹ nhàng nhưng đầy ẩn ý: “Ngọc Nhi, hôm nay cô dường như quá nổi bật. Sao không thử một thử thách nho nhỏ? Chỉ là trò chơi, nhưng biết đâu lại giúp cô hiểu hậu cung hơn.”

Ngọc Nhi nhếch môi, không đáp lời, đồng thời quan sát kỹ xung quanh. Mọi chi tiết đều được ghi nhận: ánh mắt hầu cận, vị trí các phi tần khác, và cả những vật dụng xung quanh. Cô biết rằng, âm mưu này không chỉ là thử trí thông minh mà còn là bẫy có thể làm tổn hại cô hoặc làm xấu hình ảnh trước Hoàng đế.

Khi Thanh Hương rời đi một lát, Ngọc Nhi nhanh trí kiểm tra khu vực xung quanh. Cô phát hiện một bình nước gần đó có dấu hiệu bất thường – mùi nhẹ lạ và màu sắc khác hẳn. Ngọc Nhi lập tức nhớ đến lời cảnh báo từ đồng minh bí mật: “Quan sát từng chi tiết nhỏ, mọi vật đều có thể là manh mối.”

Cô nhẹ nhàng dời bình nước ra ngoài, thay thế bằng một bình khác, vừa kín đáo vừa an toàn. Thanh Hương quay lại, ánh mắt lóe lên sự giận dữ nhưng không thể làm gì vì mọi hành động của Ngọc Nhi đều khéo léo che đậy.

Sau buổi luyện tập, Hoàng đế bước vào phòng, ánh mắt dừng lại trên Ngọc Nhi. Ông mỉm cười nhẹ, dường như vừa nhận ra sự tinh tế và nhạy bén của cô. Các phi tần khác thì thầm với nhau, nhận thấy rằng Ngọc Nhi không chỉ thông minh mà còn biết cách tự bảo vệ trước âm mưu.

Lan Phương tiến tới, thì thầm: “Cô xử lý rất khéo. Thanh Hương sẽ còn thử thách nữa, nhưng với sự tinh tế của cô, sẽ khó có cơ hội hãm hại.”

Ngọc Nhi gật đầu, ánh mắt kiên định. “Ta biết. Hậu cung này là chiến trường tinh vi, nơi mỗi bước đi đều phải cân nhắc. Nhưng từ hôm nay, ta sẽ chủ động hơn, không chỉ phòng thủ mà còn tìm cách biến mưu mô thành cơ hội.”

Đêm hôm đó, Ngọc Nhi ngồi bên cửa sổ, nhìn ra sân vườn yên tĩnh dưới ánh trăng. Cô mở nhật ký, ghi chép chi tiết: hành động của Thanh Hương, phản ứng của các phi tần, và từng chi tiết về bình nước khả nghi. Mọi thứ đều được ghi lại để chuẩn bị cho những bước đi tiếp theo trong đấu trí hậu cung.

Cô tự nhủ: “Hôm nay, ta đã vượt qua âm mưu đầu tiên. Nhưng đây chỉ là bước mở đầu. Hậu cung không bao giờ dễ dàng. Ta sẽ sống sót, tìm ra sự thật về thân phận, bảo vệ Hoàng đế và dùng trí tuệ để đối phó với mọi thử thách.”

Và từ bóng tối rực rỡ của hậu cung, một chuỗi những âm mưu, thử thách và mối quan hệ phức tạp tiếp tục mở ra. Ngọc Nhi hiểu rằng, từng bước đi, từng ánh mắt, từng lựa chọn từ nay sẽ quyết định sự sống còn và số phận của cô trong thế giới đầy rẫy mưu mô này.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×