mưu đồ hậu cung

Chương 9: Đồng minh bí mật


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Buổi sáng hậu cung rực rỡ dưới ánh nắng, nhưng với Ngọc Nhi, không khí vẫn đầy căng thẳng. Sau bẫy của Thanh Hương hôm qua, cô hiểu rõ rằng chỉ nhờ trí tuệ và cảnh giác thôi chưa đủ; một đồng minh tin cậy sẽ là yếu tố sống còn.

Trong lúc dạo quanh khu vườn, cô thấy một bóng người quen thuộc đứng bên hồ sen, ánh mắt lấp lánh dưới tán lá. Đó là một hầu cận nam, ít xuất hiện trước phi tần, nhưng từng hành động đều tinh tế và kín đáo. Người này bước lại gần Ngọc Nhi, cúi chào lễ phép.

“Ngọc Nhi,” giọng nói trầm ấm nhưng rõ ràng, “ta biết cô đang quan tâm tới những âm mưu trong hậu cung. Nếu muốn sống sót và bảo vệ bản thân, cô cần sự trợ giúp.”

Ngọc Nhi hơi giật mình, nhưng nhanh chóng bình tĩnh. “Người là ai? Sao biết chuyện này?” Cô hỏi, mắt tinh anh quan sát từng cử chỉ.

Hầu cận cúi đầu, rồi lặng lẽ mở tay, để lộ một chiếc trâm bạc nhỏ – cùng kiểu dáng với chiếc trâm cô tìm thấy trước đó trong khu vườn phía Tây. “Ta là người giữ lời hứa của gia tộc Ngô Trường. Cha cô và ta từng là đồng minh thân thiết. Nay cô cần biết, ta sẽ giúp cô quan sát và cung cấp thông tin, nhưng tất cả đều phải giữ bí mật tuyệt đối.”

Ngọc Nhi cảm nhận được sự chân thành trong giọng nói và ánh mắt của người này. Lòng cô trào dâng vừa là niềm tin, vừa là cảnh giác: hậu cung là nơi sự tin tưởng hiếm hoi và đồng minh thật sự còn quý giá hơn mạng sống.

“Vậy ta phải làm gì?” Ngọc Nhi hỏi, giọng vừa trầm lặng vừa quyết đoán.

Hầu cận đưa ra một bản danh sách các phi tần, hầu cận và những điểm yếu, thói quen của họ. “Cô hãy quan sát kỹ từng người, ghi chép chi tiết, và tránh mọi tình huống có thể lộ thân phận. Những phi tần như Thanh Hương sẽ không từ bỏ, nhưng cô có thể lợi dụng trí tuệ và sự cảnh giác để biến nguy cơ thành cơ hội.”

Ngọc Nhi gật đầu, ánh mắt rực sáng. Cô biết rằng, từ đây, không chỉ là đấu trí với các phi tần khác mà còn là thử thách về cách duy trì đồng minh và thu thập thông tin trong hậu cung đầy âm mưu.

Ngày hôm đó, cô bắt đầu quan sát tinh tế hơn: từng bước đi, ánh mắt, lời nói, cả những cử chỉ nhỏ nhất đều được ghi lại. Khi Thanh Hương đi qua, Ngọc Nhi chỉ mỉm cười, không để lộ sự cảnh giác, nhưng trong lòng đã lập kế hoạch để đối phó.

Lan Phương đến thăm, nhận ra sự thay đổi trong thái độ của Ngọc Nhi: “Cô đã tìm thấy đồng minh à?”

Ngọc Nhi mỉm cười, không tiết lộ chi tiết. “Đúng vậy. Nhưng đồng minh này cần giữ bí mật tuyệt đối. Trong hậu cung, tin tưởng sai người có thể dẫn tới thảm họa.”

Chiều hôm đó, khi các phi tần luyện tập nghi lễ phục vụ Hoàng đế, Ngọc Nhi thử áp dụng thông tin từ đồng minh. Cô biết được những phi tần có thói quen hay nói xấu nhau, hoặc những nơi họ thường lén lút gặp gỡ hầu cận. Cô ghi chú cẩn thận, để chuẩn bị cho những tình huống nguy hiểm có thể xảy ra.

Đêm hôm đó, khi ánh trăng hắt qua cửa sổ, Ngọc Nhi ngồi bên hồ sen, suy nghĩ về ngày hôm nay. Cô cảm nhận rằng, với đồng minh bí mật, cô sẽ có cơ hội lớn hơn để bảo vệ bản thân, phát hiện âm mưu và tìm ra sự thật về thân phận. Nhưng đồng thời, việc giữ bí mật và ứng phó với mọi tình huống cũng trở nên khó khăn hơn bao giờ hết.

Ngọc Nhi tự nhủ: “Ta đã tìm được một người tin cậy, nhưng cũng phải cẩn thận từng bước. Mỗi ánh mắt, mỗi cử chỉ đều có thể quyết định sống còn. Ta sẽ sống sót, sẽ tìm ra sự thật, và sẽ chứng minh trí tuệ và nhẫn nại của mình trong hậu cung này.”

Và từ bóng tối rực rỡ của hậu cung, một chương mới mở ra: âm mưu, đồng minh bí mật, và những thử thách tiếp theo đang chờ Ngọc Nhi. Cô biết rằng, từ đây, từng bước đi, từng lựa chọn sẽ quyết định số phận của cô trong thế giới đầy mưu mô và nguy hiểm này.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×