nắng ấm sau mưa

Chương 8: Sự xuất hiện của người cũ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sau cơn mưa bất ngờ hôm trước, giữa Lan Hương và Minh Hoàng dường như có một sợi dây vô hình kéo gần lại. Họ nhắn tin nhiều hơn, gọi điện cũng tự nhiên hơn, và thậm chí đôi khi chỉ cần một cái chấm xanh online trên màn hình cũng khiến Hương cảm thấy lòng mình ấm lạ.

Cô biết, bản thân đã không còn là “người ngoài” trong thế giới của anh nữa.

Nhưng cũng chính lúc cô bắt đầu cho phép mình tin tưởng… thì quá khứ của Hoàng bất ngờ xuất hiện.

Buổi chiều hôm đó, Hương đang ngồi làm việc trong tiệm sách quen thuộc. Ngoài cửa sổ, nắng chiều vàng rực trải dài xuống vỉa hè. Cô vừa xếp lại một chồng tiểu thuyết thì nghe tiếng gọi:

“Lan Hương?”

Cô ngẩng lên. Trước mặt là một cô gái trẻ, gương mặt xinh xắn, dáng vẻ sang trọng. Mái tóc dài buông nhẹ, đôi mắt sáng và tự tin.

“Xin lỗi… chúng ta quen nhau?” – Hương hơi bối rối.

Cô gái mỉm cười: “À, tôi nghe nói cô làm việc ở đây nên đến thử. Tôi là Linh Chi. Có lẽ cô chưa biết tôi, nhưng tôi… từng là bạn gái của Minh Hoàng.”

Câu nói ấy khiến Hương sững người, tim như chậm đi một nhịp.

Trong khoảnh khắc ấy, mọi âm thanh xung quanh như mờ đi. Chỉ còn giọng nói của cô gái kia vang vọng: “Từng là bạn gái của Minh Hoàng.”

Hương không biết phải phản ứng thế nào. Cô khẽ siết chặt quyển sách trong tay, cố giữ giọng bình tĩnh:

“Vậy… chị tìm tôi có việc gì?”

Linh Chi ngồi xuống ghế đối diện, thản nhiên như đang ở chốn quen thuộc.

“Tôi không có ý gì xấu. Chỉ muốn nhắc cô, Hoàng không phải người dễ gắn bó. Anh ấy có thể quan tâm, có thể dịu dàng, nhưng rốt cuộc, trong tim anh ấy vẫn còn khoảng trống chưa ai lấp đầy.”

Ánh mắt cô gái sâu và kiêu hãnh: “Cô cẩn thận, kẻo rồi lại thất vọng.”

Nói xong, Linh Chi đứng dậy, để lại một nụ cười khó hiểu rồi bước đi.

Hương đứng lặng, bàn tay lạnh toát. Trong lòng cô dấy lên cảm giác vừa ngờ vực vừa bất an.

Tối hôm đó, khi Hoàng gọi điện, Hương không dám nhắc đến chuyện gặp Linh Chi. Giọng anh vẫn quen thuộc, ấm áp:

“Hôm nay mệt không? Tôi mới kết thúc một bản vẽ. Muốn mai đưa cô đi dạo hồ, đổi gió một chút.”

Hương im lặng vài giây, rồi cố gắng trả lời bình thường: “Ừ… được.”

Nhưng sau khi tắt máy, cô nằm dài trên giường, ánh mắt trống rỗng. Câu nói của Linh Chi lại vang lên: “Trong tim anh ấy vẫn còn khoảng trống chưa ai lấp đầy.”

Liệu điều đó có đúng không?

Ngày hôm sau, họ gặp nhau ở hồ như đã hẹn. Hoàng vẫn dịu dàng như mọi khi, mua cho cô ly trà nóng, kể cho cô nghe về một dự án kiến trúc mới. Hương lắng nghe, nhưng trong lòng nặng trĩu.

Cuối cùng, cô không chịu nổi nữa, buột miệng hỏi:

“Hoàng… trước đây, anh từng yêu ai chưa?”

Hoàng thoáng sững lại, ánh mắt trầm xuống. Một lát sau, anh gật đầu: “Ừ. Tôi từng yêu một người. Nhưng… chúng tôi chia tay rồi.”

“Là… Linh Chi?” – Hương đánh bạo hỏi.

Hoàng ngạc nhiên: “Cô biết à?”

“Cô ấy đã tìm tôi.” – Hương cắn môi.

Không khí trở nên nặng nề. Hoàng im lặng rất lâu rồi thở dài:

“Chi là mối tình dài nhất của tôi. Chúng tôi từng rất gắn bó, nhưng sau này khác biệt quá nhiều. Cô ấy muốn ra nước ngoài, muốn một cuộc sống rộng mở, trong khi tôi chỉ muốn xây dựng sự nghiệp ở đây. Chúng tôi chia tay trong êm đẹp, nhưng tôi thừa nhận, để quên thì không dễ dàng.”

Hương cúi đầu, tim nhói lên. Vậy là Linh Chi đã nói đúng – trong tim anh vẫn còn một khoảng trống thuộc về người khác.

Hoàng nhìn cô, ánh mắt chân thành:

“Hương, tôi không phủ nhận quá khứ. Nhưng hiện tại, tôi quan tâm đến cô. Nếu tôi chọn ở cạnh ai đó, thì người đó… chính là cô.”

Giọng anh trầm ấm, từng chữ rõ ràng. Nhưng Hương vẫn thấy lòng mình rối bời. Cô không nghi ngờ tình cảm anh dành cho mình, nhưng sự xuất hiện của Linh Chi đã gieo vào tim cô một hạt mầm bất an.

Đêm đó, Hương không ngủ được. Cô nhớ lại tất cả: nụ cười dịu dàng của Hoàng, sự quan tâm anh dành cho cô, nhưng rồi lại xen lẫn hình ảnh Linh Chi – xinh đẹp, tự tin, dường như quá hoàn hảo.

Liệu mình có đủ để đứng bên anh không?

Ngoài kia, gió đêm thổi lạnh, lá vàng rơi xào xạc. Cơn mưa bất ngờ hôm trước đã gắn kết họ lại, nhưng sự xuất hiện của “người cũ” đã khiến mối quan hệ này lần đầu tiên đứng trước thử thách.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×