nàng thơ

Chương 11


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sau quyết định đồng lõa, Thanh và Duyên bắt đầu làm việc như một cặp bài trùng bí mật. Kế hoạch phá hoại món trang sức không chỉ là một hành động, mà là một nghi thức để khẳng định sự phụ thuộc lẫn nhau của họ.

Món trang sức gia truyền là một chiếc vòng cổ kim cương quý giá, sẽ được trưng bày tại buổi dạ tiệc từ thiện lớn do gia đình Mai tổ chức.

"Món trang sức này là biểu tượng của sự thuần khiết và gia thế," Duyên giải thích, khi họ cùng nhau xem những bức ảnh về buổi tiệc và sơ đồ bố trí. "Phá hủy nó không phải là ăn cắp, mà là xé toạc chiếc khăn che mặt của sự hoàn hảo."

Duyên, với vẻ ngoài ngây thơ của mình, lại là một chuyên gia trong việc phân tích các lỗ hổng an ninh và hành vi xã hội. Cô hướng dẫn Thanh cách thực hiện mọi việc một cách tinh vi và ít bị nghi ngờ nhất.

"Anh Thanh, anh phải xuất hiện muộn, với vẻ mặt mệt mỏi nhưng thanh cao," Duyên hướng dẫn. "Mọi người sẽ nghĩ anh đang tập trung vào nghệ thuật. Sự mệt mỏi sẽ che giấu sự lo lắng của anh."

Thanh, một thi sĩ, lại phải học cách diễn kịch hoàn hảo để thực hiện một hành động phạm tội. Sự mâu thuẫn này mang lại cho anh một sự kích thích nguy hiểm.

Trong khi Duyên chuyên tâm vào chi tiết kế hoạch, vỏ bọc bên ngoài của Thanh bắt đầu rạn nứt.

Anh ngày càng trở nên thờ ơ và lạnh nhạt với Mai. Anh hủy bỏ nhiều cuộc hẹn hơn, lý do luôn là "sáng tác" hoặc "cần không gian riêng". Mai nhận thấy sự thay đổi. Cô lo lắng, nhưng theo thói quen của những người sống trong sự hoàn hảo, cô cố gắng hợp lý hóa hành vi của Thanh, tin rằng anh đang trải qua một giai đoạn khó khăn sáng tạo mà thôi.

Một buổi tối, Mai đến studio của Thanh. Cô cố gắng an ủi anh.

"Anh Thanh, em biết anh đang căng thẳng. Nhưng đừng tự làm khổ mình như thế. Anh luôn có em ở đây," Mai nói, giọng cô đầy yêu thương.

Thanh nhìn cô. Mai hoàn toàn vô tội. Cô là nạn nhân của sự lừa dối này. Nhưng, thay vì cảm thấy hối hận sâu sắc, Thanh chỉ cảm thấy sự khó chịu của một kẻ đang bị gián đoạn. Anh không muốn sự an ủi của Mai, anh muốn sự kích thích của Duyên.

"Anh cần một mình, Mai," Thanh nói, giọng anh lạnh lùng và dứt khoát. "Em không hiểu được áp lực này đâu."

Mai rời đi với đôi mắt ngấn nước. Hành động này là một sự băng hoại lớn trong mối quan hệ của Thanh với thế giới bên ngoài. Anh đã cố ý đẩy Mai ra xa, để tạo ra một khoảng trống cho Duyên.

Đêm dạ tiệc từ thiện đến. Thanh và Duyên không đi cùng nhau. Duyên xuất hiện trước, đi cùng với một người bạn xã giao, vẻ ngoài cô hoàn hảo, dịu dàng, không ai ngờ rằng cô đang giữ một vai trò then chốt trong kế hoạch phá hoại.

Thanh đến sau. Anh thực hiện hoàn hảo vai diễn "Thi Sĩ Mệt Mỏi". Anh từ chối các cuộc trò chuyện dài, nói rằng anh đang bị cảm hứng chi phối.

Món trang sức được trưng bày trong một tủ kính nhỏ, nằm ở một góc phòng tương đối khuất. Kế hoạch của Duyên vô cùng tinh vi: lợi dụng khoảnh khắc chuyển giao giữa hai ca trực bảo vệ, Thanh sẽ tiếp cận tủ kính. Duyên đã tính toán chính xác thời gian và góc chết của camera.

Khi khoảnh khắc đến, Thanh tiến lại gần tủ kính. Anh giả vờ trầm ngâm quan sát chiếc vòng cổ lấp lánh. Trong tích tắc, anh lấy ra một chiếc kim loại nhỏ và một lọ hóa chất đặc biệt (do Duyên chuẩn bị), thoa một chất lỏng vô màu lên chốt khóa của chiếc vòng. Chất lỏng này không phá hủy chiếc vòng ngay lập tức, mà làm rạn nứt cấu trúc kim loại ở điểm nối. Nó sẽ tan vỡ trong vòng vài giờ, khi chiếc vòng được đeo.

Thanh hoàn thành nhiệm vụ và rút lui, mọi việc diễn ra chỉ trong 10 giây. Tim anh đập dữ dội, sự sợ hãi và hưng phấn trộn lẫn.

Anh tìm Duyên. Duyên đang đứng giữa đám đông, mỉm cười và trò chuyện với mọi người, vỏ bọc của cô hoàn hảo không tì vết.

Thanh đi đến bên cô. Anh không nói một lời nào. Anh chỉ liếc nhanh về phía Duyên.

Duyên hiểu. Cô khẽ nắm chặt tay Thanh dưới bàn tiệc, một cái siết tay xác nhận sự đồng lõa của họ.

"Tuyệt vời, anh Thanh," Duyên thì thầm, giọng cô vẫn giữ vẻ nhẹ nhàng, nhưng ánh mắt cô sáng lên. "Băng hoại đã bắt đầu. Anh đã chọn lửa."

Thanh cảm thấy một sự giải thoát bùng nổ. Anh không còn là người bị kìm nén nữa. Anh là kẻ đã phạm tội và đã tìm thấy người đồng lõa hoàn hảo. Cái lạnh lùng của Duyên đã làm dịu đi sự hoảng loạn của anh, thay vào đó là niềm hạnh phúc tội lỗi.

Anh biết, hành động này không thể cứu vãn. Sự băng hoại đã chính thức bắt đầu, không chỉ trong sự nghiệp mà còn trong nhân cách của anh. Và anh cần Duyên để dẫn dắt anh đi sâu hơn vào bóng tối đó.


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×