ngày em trở lại

Chương 1: Cuộc gặp đầu tiên


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Hương bước xuống chiếc xe buýt cũ kỹ, đôi tay nắm chặt quai cặp, trái tim vừa lo lắng vừa háo hức. Thành phố với những tòa nhà cao tầng, những con đường tấp nập người xe khiến cô cảm thấy nhỏ bé giữa dòng đời hối hả. Đây là lần đầu tiên cô rời xa ngôi làng quê thân thuộc, nơi gió mát lành từ cánh đồng lúa thổi vào mái tóc, nơi tiếng chim hót vang trong vườn cau mỗi sáng.

Cô hít một hơi thật sâu, nhủ lòng sẽ thích nghi với cuộc sống mới. Bước chân trên vỉa hè, Hương không biết rằng ngay khoảnh khắc này, một người con trai cũng đang nhìn cô từ phía xa.

Anh tên Lâm, học cùng trường nhưng khác lớp. Ngay từ lần nhìn thấy cô, anh đã cảm nhận được điều gì đó khác lạ, một sức hút không rõ tên khiến anh tò mò. Lâm là người nổi bật trong lớp, tính cách hơi hỗn láo nhưng lại có nét quyến rũ khó cưỡng, khiến ai gặp lần đầu cũng khó mà bỏ qua. Hôm nay, khi ánh mắt anh vô tình chạm vào Hương, trong lòng anh bỗng có một cảm giác vừa lạ vừa quen.

Hương chậm rãi bước vào lớp, tìm một chỗ trống cuối hàng. Cô chưa kịp đặt cặp xuống, thì một giọng nói vang lên:
“Chỗ này trống, ngồi đi.”

Cô quay lại, thấy một chàng trai cao ráo, nụ cười hơi láu lỉnh, đôi mắt sáng tinh nghịch nhìn cô. Hương hơi bối rối, lúng túng gật đầu cảm ơn.
“Cảm ơn…” – giọng cô nhỏ nhẹ, hơi run – “Mình mới chuyển đến.”

Lâm nhếch môi, ánh mắt như muốn dò xét:
“À, vậy là tân binh à? Không sao, mình sẽ hướng dẫn cậu thích nghi với trường lớp.”

Hương không thể không mỉm cười. Cách anh nói chuyện vừa hóm hỉnh vừa tự tin khiến cô thấy bớt căng thẳng hơn. Suốt buổi học, Hương lén quan sát Lâm. Anh nói chuyện với mọi người thoải mái, nhưng đôi lúc ánh mắt lại tìm cô, như muốn chắc chắn rằng cô vẫn ổn.

Buổi trưa, trong khuôn viên trường, Hương lang thang một mình giữa những bụi cây xanh. Bỗng nhiên, một quả bóng bay ra từ bên sân bóng, suýt va vào cô. Cô giật mình, và ngay lập tức, bàn tay Lâm xuất hiện, chặn quả bóng lại.
“Cẩn thận! Thành phố khác làng quê nhé.” Anh vừa nói vừa nháy mắt, làm Hương đỏ mặt.

Khoảnh khắc đó, một mối liên kết vô hình dường như vừa được hình thành. Hương cảm thấy trái tim mình nhói lên một cách lạ lùng. Cô tự nhủ: “Chỉ là lần gặp đầu, sao mà tim mình đập nhanh thế này?”

Buổi chiều, khi ánh nắng vàng dần tắt sau những tòa nhà cao tầng, Hương đứng bên cửa sổ lớp học, ngắm dòng người tấp nập ngoài kia. Trong lòng cô vẫn vương vấn hình ảnh chàng trai vừa quen, nụ cười láu lỉnh nhưng ấm áp, đôi mắt vừa tinh nghịch vừa quan tâm. Cô biết, đây là khởi đầu của một hành trình mới – nơi cô sẽ gặp nhiều điều bất ngờ, ngọt ngào và cả những thử thách chưa biết trước.

Và cô không hề hay biết, chính người con trai kia cũng đang dõi theo cô, lòng chớm nở một cảm giác mà ngay cả anh cũng chưa thể gọi tên. Hai tâm hồn trẻ trung, hai trái tim vừa gặp nhau, như những mảnh ghép đang tìm kiếm một nửa còn lại.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×