ngày hôm nay, anh ở đâu?

Chương 12: Gặp gỡ căng thẳng – Trái tim dậy sóng


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Chiều thứ Sáu, công ty tổ chức họp nhóm dự án lớn, tất cả nhân viên quan trọng đều có mặt. Hà My biết rằng hôm nay sẽ là một thử thách không nhỏ, bởi cả Ngọc Minh và Khánh Duy đều tham gia cùng cô. Trái tim cô vừa hồi hộp vừa lo lắng: mọi ánh mắt đều hướng về cô, nhưng hai ánh mắt đặc biệt kia khiến cô rối bời.

Khi bước vào phòng họp, Ngọc Minh đứng gần bàn, ánh mắt sắc bén, giọng trầm:

“Hà My, hãy chắc chắn cô tập trung vào phần của mình. Tôi sẽ theo sát để hỗ trợ.”

Cô gật đầu, cố giữ bình tĩnh. Nhưng khi vừa quay người, cô thấy Khánh Duy đứng từ phía đối diện, nở nụ cười dịu dàng:

“Tôi sẽ ở bên cô, để cô thấy tự tin và thoải mái.”

Hà My đứng giữa hai người, tim đập thình thịch. Cô biết rằng hai kiểu quan tâm trái ngược sẽ khiến buổi họp trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết.

Buổi họp bắt đầu. Hà My trình bày ý tưởng của dự án, ánh mắt liên tục di chuyển giữa Ngọc Minh và Khánh Duy. Khi cô lỡ một chi tiết nhỏ, Ngọc Minh nhanh chóng nhắc nhở, ánh mắt nghiêm nghị nhưng ẩn chứa lo lắng và ghen tuông. Ngay lập tức, Khánh Duy nhẹ nhàng đặt tay lên vai cô để truyền sự tự tin, khiến cô vừa ấm áp vừa bối rối.

Một đồng nghiệp nhìn ra sự căng thẳng, trêu đùa:

“Trông hai anh này tranh nhau quá nhỉ? Ai mới giúp cậu nhiều hơn?”

Hà My đỏ mặt, cảm giác vừa áp lực vừa lo lắng. Cô nhận ra rằng, tình huống hôm nay chính là cú thử thách lớn cho trái tim.

Sau buổi họp, cả nhóm ra ngoài khuôn viên công ty để nghỉ giải lao. Một cơn gió nhẹ thổi qua, khiến giấy tờ bay lung tung. Ngọc Minh lập tức cúi xuống nhặt, ánh mắt nghiêm túc nhưng đầy quan tâm:

“Tôi không muốn thấy cô bị vất vả một mình.”

Khánh Duy cũng chạy tới, giọng dịu dàng:

“Để tôi giúp. Cậu đừng tự trách hay căng thẳng quá.”

Hà My đứng giữa hai người, trái tim như muốn vỡ tung. Hai cách quan tâm, hai kiểu rung động, và cô – vẫn đang lưỡng lự. Cô tự hỏi: “Mình phải làm gì để mọi chuyện rõ ràng? Ai mới thực sự quan trọng?”

Trên đường về ký túc xá, Hà My đi chậm, mưa lất phất rơi trên mái tóc. Cô nhớ lại từng khoảnh khắc trong ngày: từng ánh mắt, từng cử chỉ, từng nụ cười của hai người đàn ông. Trái tim cô vừa ấm áp vừa rối bời.

Cô thầm nhủ:

“Mình không thể né tránh nữa. Phải lựa chọn, hoặc ít nhất là đối diện với cảm xúc thật. Hai người đều quan trọng, nhưng mình phải rõ ràng với bản thân trước tiên.”

Buổi tối, cô ngồi một mình trong phòng, ánh đèn vàng hắt lên mặt bàn, gương phản chiếu ánh mắt bối rối của cô. Hà My biết rằng bước tiếp theo sẽ quyết định bước ngoặt tình cảm, và bất cứ hành động nào hôm nay cũng có thể thay đổi mối quan hệ ba người mãi mãi.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×