Ngày thứ Tư, Hà My thức dậy với tâm trạng vừa căng thẳng vừa quyết tâm. Cô biết rằng không thể mãi đứng giữa hai người đàn ông, để cả hai phải chờ đợi cảm xúc của mình. Hôm nay, cô quyết định thử đưa ra quyết định đầu tiên, dù chỉ là một tín hiệu nhỏ, để bước đầu làm rõ tình cảm của bản thân.
Khi đến văn phòng, cô thấy Ngọc Minh đang ngồi ở bàn làm việc, ánh mắt tinh tế nhưng nghiêm nghị, giọng trầm:
“Hà My, hôm nay cô cần chuẩn bị kỹ cho buổi họp quan trọng chiều nay. Tôi sẽ theo sát, nhưng… hãy tập trung vào công việc trước đã.”
Cô gật đầu, cảm giác vừa áp lực vừa ấm áp. Ngay sau đó, Khánh Duy xuất hiện, nở nụ cười dịu dàng:
“Tôi biết cô đã chuẩn bị tốt. Hãy tin vào chính mình, và đừng lo lắng về chuyện gì khác.”
Hà My đứng giữa hai người, trái tim rung lên từng nhịp. Cô tự nhủ: “Hôm nay, mình phải thử, dù chỉ một bước nhỏ. Phải để trái tim lên tiếng.”
Buổi sáng trôi qua trong công việc dồn dập, nhưng Hà My luôn giữ trong lòng một quyết tâm nhẹ nhàng. Cô biết rằng để ra dấu hiệu cho một trong hai người, cần sự tinh tế và khéo léo, tránh gây hiểu lầm hay tổn thương.
Khi nghỉ trưa, cô lấy hết can đảm, gửi cho Ngọc Minh một tin nhắn:
“Cảm ơn anh hôm nay đã quan tâm và giúp đỡ em. Em… muốn dành thời gian nói chuyện với anh sau giờ làm, nếu anh không bận.”
Tin nhắn được gửi đi, trái tim cô đập mạnh. Cô biết rằng đây là bước đầu để thử đối diện cảm xúc thật, và không còn né tránh nữa.
Chiều hôm đó, khi buổi họp quan trọng diễn ra, Hà My trình bày phần của mình. Ánh mắt cô thoáng nhìn Ngọc Minh, thấy anh theo dõi từng cử chỉ với sự quan tâm sâu sắc. Trong khoảnh khắc ấy, cô cảm nhận một sự ấm áp và tin tưởng, rằng cô đã lựa chọn đúng bước đầu.
Khánh Duy đứng gần, nhận ra có gì đó thay đổi. Anh nở nụ cười dịu dàng, nhưng ánh mắt lóe lên một chút bối rối. Cô biết rằng hành động của mình vừa mang thông điệp tình cảm, vừa tạo ra hiểu lầm nhỏ, nhưng đây là bước đầu tiên để cô làm rõ cảm xúc.
Sau buổi họp, Ngọc Minh gọi cô ra ngoài hành lang. Anh nhìn cô, ánh mắt trầm nhưng đầy tình cảm:
“Hà My, tôi nhận được tin nhắn của cô. Tôi hiểu điều cô muốn nói, và tôi sẽ tôn trọng quyết định của cô.”
Hà My thở nhẹ, cảm giác vừa nhẹ nhõm vừa hồi hộp. Cô biết rằng đây chỉ là bước đầu, nhưng cũng là bước ngoặt lớn trong mối quan hệ giữa ba người.
Khánh Duy đứng từ xa, nhìn cả hai, ánh mắt vừa dịu dàng vừa hơi buồn. Anh hiểu rằng Hà My đang thử đối diện với cảm xúc thật, và có lẽ cô sẽ còn nhiều lựa chọn khó khăn phía trước.
Trên đường về ký túc xá, Hà My bước chậm rãi dưới ánh đèn vàng phản chiếu trên con phố ướt mưa. Cô tự nhủ:
“Mình đã thử một bước… nhưng còn nhiều thử thách phía trước. Cả Ngọc Minh và Khánh Duy đều quan trọng theo cách riêng. Trái tim mình phải thật sự minh bạch để không làm ai tổn thương.”
Cô biết rằng drama chưa dừng lại, công sở vẫn sẽ đầy áp lực, và tình cảm giữa ba người sẽ tiếp tục căng thẳng. Nhưng giờ đây, Hà My đã sẵn sàng để đối diện và đưa ra quyết định tiếp theo, từng bước một, để trái tim mình lên tiếng.