NGÀY THỨ HAI VĨNH VIỄN

Chương 5: Một Lỗ Hổng Nhỏ Trong Tệp Excel Của Sếp


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Tôi bắt đầu lại ngày làm việc như thể chưa có gì xảy ra – cũng như mọi lần, thứ Hai lại đến. Nhưng lần này, tôi biết mình đang trong vòng lặp, và tôi biết… cách chọc thủng nó có thể đến từ những thứ nhỏ nhất.

Tôi mở bảng chấm công. Ở cột “Mã nhân viên”, tên tôi không còn là “Mai Hạ”, mà là “Hạ_106”.

Rất subtle. Rất máy móc.

Tôi giả vờ không để ý, vẫn điểm danh đầy đủ, log vào hệ thống đúng giờ, mở ứng dụng KPI như mọi nhân viên khác. Nhưng thay vì cập nhật nội dung họp nhóm, tôi tải về bản Excel “Kế hoạch Tương tác nhân sự Q3” mà sếp Trang gửi hôm qua. File Excel, nhìn ngoài thì vô hại – nhưng với tôi, nó là một cánh cửa.

Tôi bật tab “Ẩn”, một thứ mà ít ai kiểm tra.

Có 3 sheet bị ẩn. Khi tôi unhide, hiện ra:

  • Tracking_TuDuy

  • Behavioral_Anomaly_Log

  • Reset_Permissions

Tôi mở sheet đầu tiên: Tracking_TuDuy – là một bảng theo dõi từ khoá và phản ứng tâm lý theo từng lần gõ phím. Mỗi dòng tương ứng một nhân viên, mỗi cột ghi lại “độ nghi ngờ hệ thống”, “tần suất tra cứu trái lệnh”, “khả năng thức tỉnh giai đoạn 2”.

Tôi đứng top 1 trong cột “nguy cơ phản kháng”. Dưới tôi là anh Bách.

Tôi ngẩng lên, nhìn sang bàn bên kia. Anh Bách vẫn như mọi khi, vừa uống cà phê vừa cắm tai nghe, đầu khẽ lắc theo nhịp một bản nhạc vô hình. Nhưng tôi biết, anh đang quan sát.

Tôi quay lại bảng Excel. Sheet thứ hai – Behavioral_Anomaly_Log – chứa một bản ghi rối rắm bằng mã thời gian, mã hành vi và dòng mô tả tự động. Tôi dò thử vài dòng thì phát hiện:

[ID: B_094] - 12:36PM - Đứng nhìn vào máy in 7 phút, không in gì, sau đó nói “mày có hồn không?” – *Đánh giá: phản ứng cảm xúc với thiết bị vô tri, dấu hiệu cấp độ 2.*

[ID: H_106] - 2:03PM - Thử cắn sợi dây mạng – *Đánh giá: tự kiểm chứng tính thật-giả, cấp độ 3.*

Tôi ngồi cứng đơ. Tôi từng cắn sợi dây mạng thật. Trong một cơn khủng hoảng nhẹ. Giờ tôi thấy hành động ấy... được ghi lại như một chỉ số. Đẹp đẽ. Gọn gàng. Lạnh tanh.

Nhưng cái hấp dẫn nhất là sheet cuối – Reset_Permissions. Trong đó có một hàng bị highlight đỏ:

AdminID: TGM_001 - Quyền khởi tạo lại vòng lặp cấp độ nhóm - Lần truy cập gần nhất: 06:00AM hôm nay.

06:00 sáng. Nghĩa là cứ mỗi sáng thứ Hai, hệ thống lại tự reset vòng lặp. Và nếu tôi chọc vào đúng file, đúng lúc... tôi có thể gây ra lỗi.

Tôi kéo file Excel về máy mình, đổi tên thành: QL_Nhân_Sự_Thưởng_Phuộc.xlsx – để không ai muốn mở.

Tôi thêm một macro giả – đoạn mã đơn giản khiến file tự phát tiếng cười nhân tạo khi ai đó mở tab ẩn. Tôi không cần nhiều. Tôi chỉ cần ai đó hoảng sợ vì cảm giác mình bị theo dõi ngược lại.

17 giờ 45 phút.

Tôi gửi lại file qua email nội bộ, đính kèm dưới tiêu đề: “Cập nhật thưởng cuối quý – sếp Trang kiểm tra gấp trước khi trình lên phòng 7.”

Rồi tôi đứng dậy, cầm túi, rời văn phòng trước giờ làm việc kết thúc đúng 15 phút. Cố tình. Xem hệ thống phản ứng thế nào.

Đi ngang qua bàn anh Bách, tôi khẽ nói:

– “Có thể có lỗi nhỏ trong Excel. Sửa giúp em nhé.”

Anh không trả lời, chỉ nháy mắt.

Sáng hôm sau, toàn bộ văn phòng được yêu cầu họp khẩn. Lý do: hệ thống điểm thưởng có sự cố. Khi mở bảng chấm công, mỗi người đều nhận được một tiếng cười bí ẩn vang lên từ đâu đó trong hệ thống. Lạnh sống lưng. Kỳ dị. Rồi treo máy.

Sếp Trang mặt căng như sắp rách foundation. Cô cố bình tĩnh giải thích rằng đó chỉ là “lỗi kỹ thuật nhẹ”, không ai phải lo.

Nhưng tôi thấy rồi: có những cái nhìn hoang mang bắt đầu lan ra trong phòng.

Lần đầu tiên, văn phòng không còn im lặng như trước.

Tôi biết, đây là bước đầu. Một vết nứt nhỏ. Nhưng nó đã hiện ra. Và từ giờ, tôi không còn chiến đấu một mình nữa.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!