nghèo cho sạch, rách quăng luôn

Chương 12: Nghèo Cho Sạch, Rách Quăng Luôn


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sau những ngày ngọt ngào, tôi và Minh Triết không thể tránh khỏi những thử thách đầu tiên.

Tin đồn về mối quan hệ của chúng tôi đã đến tai gia đình tôi. Mẹ tôi, vốn luôn nghiêm khắc, gọi điện thoại với giọng khó chịu:

“Lam, con nghĩ kỹ đi. Đừng để quá khứ lặp lại.”

Tôi cười nhẹ, đáp:

“Mẹ à, anh Minh Triết không giống ai trong quá khứ của con đâu.”

Còn phía Minh Triết, mẹ anh cũng có phần e dè:

“Cháu biết chuyện cô ấy từng trải qua. Nhưng mẹ vẫn muốn cháu cẩn trọng, đừng để bị tổn thương.”

Anh trả lời mẹ bằng một nụ cười ấm áp, nhưng tôi biết anh cũng lo lắng.

Bạn bè của tôi thì sao? Một số vẫn chưa thể chấp nhận tôi bắt đầu lại với một người mới.

Có người hỏi:

“Làm sao em có thể tin được? Sau tất cả, cô ấy không sợ bị tổn thương nữa sao?”

Tôi chỉ cười:

“Mạnh mẽ không phải là không sợ, mà là biết cách đứng dậy sau vấp ngã.”

Một buổi tối, khi tôi và Minh Triết đang cùng nhau chuẩn bị bữa tối, điện thoại reo liên tục.

Là bạn thân của anh, với giọng đầy lo ngại:

“Anh nghe nói cô Lam từng rất đau khổ… Anh có chắc sẽ không bị cuốn theo không?”

Minh Triết dập máy, nhìn tôi:

“Anh đã chọn con đường này. Và anh muốn em biết anh không hối hận.”

Tôi cảm động, nắm chặt tay anh:

“Chúng ta cùng nhau bước qua lời nguyền truyền thuyết đó nhé.”

Đêm đó, dưới ánh đèn vàng ấm áp, chúng tôi cùng nhau mơ về một tương lai không còn bóng ma quá khứ.

Dù thử thách có đến, tôi tin rằng với tình yêu và sự kiên định, không gì là không thể.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.