ngôi làng bóng tối

Chương 9: Truy Tìm Bóng Tối


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng sớm hôm sau, ngôi làng vẫn chìm trong màn sương mờ, từng giọt sương lấp lánh trên những mái ngói cũ kỹ. Linh đứng ngoài hiên, tay ôm cuốn nhật ký vừa giải mã, mắt nhìn xa xăm về phía rừng cấm – nơi mà theo bản đồ trong cuốn sổ, có dấu vết đầu tiên của kẻ đứng sau lời nguyền.

Huy bước đến, ánh mắt nghiêm trọng nhưng dịu dàng: “Chúng ta sẽ đi hôm nay. Không còn thời gian để chần chừ. Mỗi phút trôi qua, hắn có thể chuẩn bị thêm những bẫy nguy hiểm.”

Linh gật đầu, tim đập dồn dập. “Tôi sợ… nhưng không còn cách nào khác. Sự thật phải được tìm ra.”

Họ chuẩn bị đồ đạc, mang theo đèn pin, cuốn sổ và một vài vật dụng phòng thân. Khi đi qua con đường làng, không khí đặc quánh như đang trùm lên họ, từng tiếng chim kêu vang vọng, xen lẫn tiếng lá xào xạc trong gió lạnh. Cảm giác rùng rợn và hồi hộp dâng lên từng bước.

Theo bản đồ, họ phải đi qua khu rừng rậm, nơi bóng tối dày đặc và nhiều câu chuyện kinh dị xảy ra. Linh nắm tay Huy, cảm giác an toàn lạ kỳ. “Có lẽ chỉ khi có anh bên cạnh, tôi mới dám bước tiếp.”

Huy mỉm cười nhẹ, ánh mắt ấm áp: “Chúng ta sẽ cùng nhau. Không để ai phải đơn độc.”

Bước vào rừng, từng ngọn cây rì rào như thì thầm những lời cảnh báo. Mỗi tiếng côn trùng, tiếng lá khẽ rung đều khiến Linh cảm giác tim mình như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Nhưng cô biết rằng phải tiếp tục. Cô và Huy đi theo dấu vết trên bản đồ, nơi từng có những vụ mất tích bí ẩn trong quá khứ.

Khoảng nửa giờ đi sâu vào rừng, họ phát hiện một căn nhà gỗ nhỏ, cũ kỹ, gần như sập sệ. Căn nhà này không có ai ở, nhưng có dấu hiệu bị lục lọi gần đây – đất xáo trộn, dấu chân trên nền đất, và vài vật dụng rơi vãi. Linh cúi xuống, nhặt một mảnh giấy rách có ký hiệu giống như trong cuốn sổ – dấu hiệu của kẻ đứng sau lời nguyền.

Huy nhìn xung quanh, giọng trầm: “Hắn vẫn ở quanh đây. Chúng ta phải cực kỳ cẩn thận.”

Họ tiến gần căn nhà, bất ngờ từ phía cửa sổ, một bóng người ló ra. Linh và Huy giật mình, tim đập dồn dập. Bóng người biến mất ngay sau đó, chỉ để lại một tiếng thở dài lạnh lẽo.

Linh nuốt khô cổ họng, tay siết chặt bút và sổ ghi chú. “Chúng ta… nên vào trong không?”

Huy gật đầu, mắt dõi theo bóng tối: “Phải. Đây là cơ hội để tìm manh mối về kẻ đứng sau lời nguyền. Chúng ta không thể bỏ lỡ.”

Họ mở cánh cửa gỗ cũ, bước vào căn nhà. Bên trong, mùi ẩm mốc và bụi cũ nồng nặc. Trên bàn là những vật dụng kỳ quái: bùa chú, đồ cổ, và một cuốn sổ khác – rõ ràng là nhật ký của kẻ đứng sau lời nguyền.

Linh mở cuốn sổ, từng trang giấy chứa đầy ký hiệu, các ghi chú về những người mất tích, và kế hoạch của hắn. Mỗi dòng chữ đều khiến cô rùng mình, nhận ra sự tàn nhẫn và thông minh của kẻ này.

Bất ngờ, từ phía cửa sau, một tiếng bước chân vang lên. Huy nắm tay Linh, ánh mắt nghiêm nghị: “Chuẩn bị. Hắn có thể xuất hiện bất cứ lúc nào.”

Cánh cửa mở ra, một bóng người cao, dáng mờ ảo bước vào. Ánh mắt lạnh lùng, khuôn mặt bị che khuất bởi bóng tối, nhưng sức mạnh và sự rùng rợn phát ra từ hắn khiến không gian như đông cứng.

Kẻ đứng sau lời nguyền – hình dáng cao lớn, giọng trầm và lạnh lùng: “Các ngươi… đã bước vào lãnh địa của ta… liệu có còn muốn sống sót?”

Linh cảm giác toàn thân lạnh buốt, nhưng cô nắm chặt tay Huy, ánh mắt quyết tâm. “Chúng tôi không sợ. Chúng tôi sẽ tìm ra sự thật.”

Huy đứng chắn trước Linh, giọng nghiêm: “Chúng tôi đã biết tất cả manh mối, và không ai có quyền ngăn cản sự thật.”

Kẻ đứng sau lời nguyền cười lạnh, âm thanh vang vọng cả căn nhà cũ. Bất ngờ, hắn giơ tay, và một luồng gió mạnh quét qua phòng, làm các vật dụng bay tứ tung. Bóng tối xung quanh dày đặc, như muốn nuốt chửng họ.

Linh cảm giác tim mình nhói lên, nhưng lần này, sự hiện diện của Huy khiến cô bình tĩnh hơn. Cô mở cuốn sổ, đối chiếu ký hiệu với bản đồ, cố gắng tìm ra điểm yếu của hắn.

Huy nắm tay cô, giọng trầm: “Chúng ta sẽ cùng nhau chống lại hắn. Bình tĩnh và tỉnh táo.”

Bóng tối và tiếng thì thầm dày đặc xung quanh, nhưng Linh tập trung, tìm ra quy luật của các ký hiệu. Cô nhận ra rằng, kẻ đứng sau lời nguyền đang dựa vào sức mạnh tâm linh và ký hiệu cổ để kiểm soát không gian. Nếu họ phá vỡ mối liên kết giữa ký hiệu và bóng tối, hắn sẽ mất lợi thế.

Huy đứng cạnh, phối hợp với cô: họ dùng ánh sáng đèn pin chiếu vào các ký hiệu, làm mờ dần sức mạnh của bóng tối. Kẻ đứng sau lời nguyền la lên, bóng tối dần tan, nhưng hắn vẫn còn nguy hiểm, bước tới gần với tốc độ đáng sợ.

Linh và Huy phối hợp, vừa giữ khoảng cách vừa tìm cách giải mã ký hiệu cuối cùng trong cuốn sổ. Cảm giác hồi hộp, nguy hiểm và rùng rợn dâng trào, nhưng họ không rút lui.

Cuối cùng, khi ký hiệu cuối cùng được giải mã, một luồng sáng yếu hắt ra từ sổ, phá vỡ bóng tối xung quanh. Kẻ đứng sau lời nguyền lùi lại, khuôn mặt hiện rõ trong ánh sáng: một người đàn ông trung niên, ánh mắt lạnh lùng nhưng cũng lộ vẻ lo sợ.

Linh thở hắt ra, tim vẫn đập dồn dập. Huy nhìn cô, ánh mắt dịu dàng: “Chúng ta làm được rồi. Chúng ta đã phá vỡ sự kiểm soát của hắn.”

Kẻ đứng sau lời nguyền rút lui, nhưng vẫn cảnh báo: “Đây… mới chỉ là khởi đầu… các ngươi sẽ còn gặp nhiều nguy hiểm hơn…”

Linh cảm giác vừa sợ hãi vừa thở phào. Cô nhìn Huy, ánh mắt đầy tin tưởng: “Chúng ta sẽ đối mặt với mọi thứ… cùng nhau.”

Huy nắm chặt tay cô, giọng trầm: “Không ai bị bỏ lại phía sau.”

Trong khoảnh khắc đó, Linh nhận ra một điều quan trọng: dù hiểm nguy, dù bóng tối rình rập, họ đã mạnh mẽ hơn nhờ có nhau. Tình cảm giữa họ, vừa dịu dàng vừa tiềm ẩn, càng trở nên khăng khít. Và với quyết tâm tìm ra sự thật, họ biết rằng hành trình phía trước còn nhiều bí ẩn, nhưng không còn ai phải sợ hãi đơn độc.

Hết chương 9.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×