ngọn lửa phi thăng

Chương 12: Huyết chiến Vạn Quỷ Cốc


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày hôm sau, núi Thanh Vân chìm trong sương mờ. Lâm Dật bước ra sân nội môn, nơi đã tập trung đông đảo đệ tử xuất sắc. Trưởng lão đứng giữa sân, giọng vang:

— Hôm nay, các ngươi sẽ tham gia thử thách Vạn Quỷ Cốc, nơi đánh giá toàn diện khả năng thực chiến, chiến lược và linh lực. Ai sống sót trở về, sẽ được ghi danh xuất sắc của tông môn.

Nghe vậy, các đệ tử vừa phấn khích vừa run sợ. Vạn Quỷ Cốc nổi tiếng là nơi quỷ vật và pháp trận dày đặc, không phải ai cũng có thể rời đi nguyên vẹn. Lâm Dật hít sâu, ánh mắt kiên định:

— Đây là cơ hội để chứng minh sức mạnh, — cậu nhủ thầm. — Đồng thời, cũng là bước gần hơn với Thần Kiếm.

Vạn Quỷ Cốc nằm sâu trong rừng núi, được bao bọc bởi đá vôi và sương mù dày đặc. Ngay khi nhóm bước vào cổng, một luồng khí đen đặc quánh trào ra, khiến mọi người phải hít sâu. Cả cốc vang lên âm thanh kỳ dị, như tiếng quỷ rống, tiếng xương va chạm, và những tiếng thét vang vọng từ đâu đó sâu thẳm.

— Cẩn thận… — Một đệ tử nội môn nhăn mặt. — Vạn Quỷ Cốc không chỉ thử sức mạnh, mà còn kiểm tra tinh thần.

Lâm Dật bước đi vững vàng, thanh kiếm gãy phát sáng xanh lam, ngọc bội rung lên. Hỗn linh căn trong cơ thể cậu trỗi dậy, cảm nhận rõ từng linh khí và âm u xung quanh.

Đột nhiên, từ bóng cây, một quỷ vật khổng lồ lao ra. Thân hình như người, nhưng tay chân kéo dài như rễ cây, đôi mắt đỏ rực, răng nanh dài như kiếm. Chỉ một nhát tay vung lên, không gian rung chuyển, đất đá nứt rời.

— Ngươi… — Lâm Dật hít sâu, vận lực toàn thân. — Đây là lần đầu tiên thử thách thực chiến với quỷ vật thật!

Thanh kiếm gãy lóe sáng, hòa vào ngọc bội, tạo thành luồng ánh sáng xanh lam chặn đòn tấn công. Quỷ vật gầm vang, tiến lên dồn dập, nhưng Lâm Dật né sang bên, tung chiêu Ngọc Bội Thập Pháp, phản kích vào thân hình quỷ vật, đánh bật nó lùi lại.

Tiếp đó, từ các hốc đá quanh cốc, hàng loạt hồn quỷ nhỏ trồi lên, tấn công tập thể. Ánh sáng xanh lam của Lâm Dật phát tán, hình thành vòng phòng thủ xoay tròn, cản các hồn quỷ lao tới.

— Không thể chỉ dựa vào sức mạnh… — Cậu nhắm mắt, tập trung. — Phải vận dụng chiến lược, chọn thời điểm tấn công chính xác.

Hắn nhảy lên cao, lao thẳng vào trung tâm quỷ vật khổng lồ, thanh kiếm gãy lóe sáng mạnh, chém ra đường kiếm sắc bén. Quỷ vật rú lên, thân hình khổng lồ co lại, đất đá xung quanh nứt vỡ. Các hồn quỷ nhỏ xung quanh bị chấn động, bay tán loạn.

— Sức mạnh này… — Một đệ tử nội môn đứng bên lề thốt lên, mắt tròn xoe. — Hỗn linh căn và ngọc bội đồng bộ… không tưởng!

Nhưng Vạn Quỷ Cốc chưa buông tha. Một luồng khí đen bùng lên từ đất, tạo thành pháp trận cổ quỷ, các quỷ vật khổng lồ và hồn quỷ bị tăng cường sức mạnh gấp nhiều lần. Lâm Dật cảm thấy áp lực như muốn nghiền nát cơ thể.

— Không ổn… — Cậu thầm nhủ. — Nếu không tập trung, sẽ không ai thoát khỏi đây!

Cậu hít sâu, vận lực toàn thân. Hỗn linh căn trong cơ thể trỗi dậy, hòa cùng ánh sáng từ ngọc bội, tạo thành làn sóng năng lượng xoáy, phá giải phần lớn pháp trận cổ quỷ, đồng thời tấn công quỷ vật khổng lồ và hồn quỷ.

Một trận chiến khốc liệt kéo dài suốt buổi chiều. Lâm Dật lao động liên tục, né tránh, phản kích, phá pháp trận, tiêu diệt quỷ vật và hồn quỷ. Mồ hôi tuôn như mưa, nhưng tinh thần vẫn vững vàng.

Đột nhiên, từ trung tâm cốc, một hồn ma quỷ cổ xuất hiện. Hồn ma cao lớn, toàn thân phát sáng đỏ thẫm, như biểu tượng của sức mạnh tối thượng trong cốc. Nó quét mắt một lượt toàn bộ đệ tử, rồi gầm vang, phát ra luồng khí áp chế cực kỳ kinh khủng.

— Đây mới là thử thách thật sự… — Lâm Dật lẩm bẩm.

Thanh kiếm gãy lóe sáng xanh lam, ngọc bội rung lên mạnh mẽ, hỗn linh căn trỗi dậy, tạo thành lớp phòng thủ đồng bộ. Lâm Dật lao thẳng vào hồn ma, vừa né chiêu vừa phản công. Ánh sáng xanh lam và đỏ thẫm va chạm, tạo ra chấn động mạnh, rung chuyển cả Vạn Quỷ Cốc.

— Không thể chỉ dùng sức mạnh… — Cậu nhắm mắt, vận dụng tâm pháp, linh lực chảy qua từng kinh mạch, kết hợp hỗn linh căn và ngọc bội, tạo thành luồng khí xoáy mạnh mẽ. — Phải khai mở năng lực tiềm ẩn mới có thể thắng!

Thanh kiếm gãy bùng sáng, xuyên qua hồn ma quỷ cổ, đánh bật luồng khí áp chế, khiến hồn ma rú vang, tan biến thành ánh sáng đỏ mờ. Các quỷ vật và hồn quỷ nhỏ khác cũng bị trấn áp, Vạn Quỷ Cốc trở lại yên tĩnh.

Lâm Dật gục xuống, thở dốc, mồ hôi và máu hòa lẫn, cơ thể đau nhức nhưng tinh thần rực sáng. Cậu đã sống sót, chứng minh sức mạnh và bản lĩnh thực chiến vượt trội.

Trưởng lão nội môn xuất hiện, giọng trầm:

— Lâm Dật! Ngươi đã hoàn thành thử thách Vạn Quỷ Cốc. Hỗn linh căn, ngọc bội và thanh kiếm gãy đã chứng minh giá trị vượt trội. Đây là cơ hội bước gần hơn với Thần Kiếm.

Các đệ tử khác nhìn Lâm Dật, ánh mắt vừa sợ vừa kính nể. Họ nhận ra rằng, Lâm Dật không chỉ là ngoại môn xuất sắc, mà còn có tiềm năng trở thành huyền thoại trong Thanh Vân Tông.

Lâm Dật đứng dậy, tay siết chặt thanh kiếm gãy, ánh mắt kiên định nhìn sâu vào Vạn Quỷ Cốc. Cậu hiểu rằng: bước tiếp theo là những thử thách nguy hiểm hơn, âm mưu tông môn, và bí mật Thần Kiếm vẫn còn ẩn sâu trong bóng tối.

— Ta sẽ không dừng lại… — Cậu thầm nhủ. — Trên con đường tu tiên, mọi thứ chỉ mới bắt đầu.

Ánh sáng lam từ thanh kiếm gãy và ngọc bội lan tỏa khắp Vạn Quỷ Cốc, như minh chứng cho sức mạnh và quyết tâm đang thức tỉnh của Lâm Dật.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×