ngọn lửa trong bóng đêm

Chương 6: Trái tim bối rối


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Trời vừa hửng sáng sau cơn mưa đêm dài. Không khí ẩm ướt còn vương lại trên từng chiếc lá, từng giọt nước long lanh đọng trên hàng hiên. Tiếng chim ríu rít ngoài vườn khiến căn nhà trông ấm cúng, yên bình hơn bao giờ hết. Nhưng trong lòng Huy, sự yên bình ấy lại chẳng tồn tại.

Cậu thức dậy từ rất sớm, nhưng không phải vì muốn. Suốt cả đêm, Huy gần như trằn trọc, lăn qua lăn lại trên giường. Cứ nhắm mắt lại, hình ảnh Lan bước vào phòng cùng cốc sữa nóng lại hiện về. Đôi mắt, nụ cười, hơi thở thoảng qua trong khoảnh khắc cả hai đứng gần kề nhau… tất cả dội lại trong tâm trí, khiến Huy chẳng thể nào yên được.

Sự trốn tránh vô ích

Bước xuống phòng khách, Huy cố gắng giữ gương mặt bình thản. Nhưng vừa nhìn thấy Lan đang dọn dẹp bàn ăn, trái tim cậu lại đập mạnh. Cô mặc một chiếc áo sơ mi trắng rộng, quần jeans đơn giản, tóc búi cao gọn gàng. Một hình ảnh rất đời thường, nhưng đối với Huy, nó lại mang vẻ quyến rũ khó cưỡng.

– “Con dậy sớm thế?” – Lan ngẩng lên, mỉm cười.

– “Dạ… tại con không ngủ được.” – Huy đáp, giọng cố kìm.

Lan gật đầu, tiếp tục công việc. Huy muốn bước tới, muốn hỏi han điều gì đó để xua tan sự ngượng ngùng, nhưng cổ họng như nghẹn lại. Cậu đành ngồi xuống ghế, lặng lẽ nhìn cô xoay xở trong căn bếp nhỏ.

Mỗi chuyển động của Lan – từ việc rửa bát, lau bàn, đến kéo ghế – đều gợi cho Huy cảm giác vừa gần gũi, vừa xa vời. Cậu tự nhủ phải tránh xa, phải giữ khoảng cách, nhưng ánh mắt lại luôn tự động dõi theo.

Một sự quan tâm bất ngờ

Sau bữa sáng, khi cha Huy đã vội đi làm, trong nhà chỉ còn lại hai người. Không gian bỗng dưng trở nên im lặng đến lạ. Lan ngồi trên sofa, cầm tờ tạp chí, còn Huy ngồi cách đó vài bước, giả vờ chúi đầu vào điện thoại.

Một lúc sau, Lan đặt tờ báo xuống, nhìn Huy:

– “Đêm qua con bị mất ngủ à? Trông mặt mũi phờ phạc lắm.”

Huy khẽ giật mình. Ánh mắt quan tâm của cô khiến cậu vừa ấm lòng vừa hoảng loạn.

– “Không sao đâu ạ, chắc do con học hơi nhiều.”

Lan mỉm cười dịu dàng, rồi bất chợt đứng dậy, tiến lại gần. Cô đặt tay lên trán Huy kiểm tra. Hơi ấm từ lòng bàn tay truyền sang khiến Huy chết lặng. Khoảng cách quá gần, mùi hương quen thuộc thoáng qua khiến đầu óc cậu quay cuồng.

– “Không sốt. Nhưng có lẽ con cần nghỉ ngơi hơn. Đừng ép bản thân quá.” – giọng Lan nhẹ như gió thoảng.

Huy nuốt khan, khẽ gật đầu. Tim cậu đập loạn, từng nhịp như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.

Cảm xúc giằng xé

Buổi chiều hôm đó, Huy quyết định ra ngoài đi dạo, mong tìm chút bình yên trong đầu. Cậu đi bộ dọc con đường quen thuộc, hàng cây hai bên còn vương hơi nước mưa. Nhưng dù đi đâu, hình bóng Lan vẫn bám theo như một cái bóng không rời.

“Không thể được… mình không được phép nghĩ như vậy… Cô ấy là mẹ kế… là vợ của ba mình…” – Huy lẩm bẩm trong đầu, cố xua đi những cảm xúc đang trào dâng. Nhưng càng cố quên, cậu lại càng nhớ rõ hơn từng chi tiết.

Cậu thấy bản thân như bị chia đôi: một nửa khao khát, một nửa sợ hãi. Một bên là lý trí gào thét rằng đây là sai lầm, một bên là con tim đang thôi thúc tiến thêm một bước. Và chính sự giằng xé ấy khiến Huy ngày một mệt mỏi hơn.

Lời nói vô tình

Khi Huy trở về, trời đã tối. Lan đang ngồi trong phòng khách xem ti vi. Thấy cậu bước vào, cô ngẩng lên:

– “Đi dạo về rồi à? Ăn cơm chưa?”

– “Dạ… con ăn bên ngoài rồi.”

Lan gật đầu, rồi bất giác buông một câu rất khẽ, dường như nói với chính mình:

– “Con trai lớn nhanh thật, có lẽ sẽ chẳng cần mẹ lo lắng nữa.”

Huy sững người. Từ “mẹ” thốt ra từ miệng Lan khiến tim cậu nhói lên. Phải, trên danh nghĩa, cô là mẹ kế. Nhưng tại sao một chữ ấy lại khiến Huy thấy đau đến thế?

Cậu cắn môi, không đáp lại, lặng lẽ bước thẳng lên phòng. Lan nhìn theo bóng lưng Huy, ánh mắt cô thoáng một nét gì đó khó đoán.

Kết chương

Đêm xuống, Huy nằm trên giường, mắt mở trừng trừng nhìn trần nhà. Trái tim cậu như có một ngọn lửa âm ỉ cháy, vừa đau đớn, vừa khao khát.

“Rốt cuộc mình phải làm sao? Dừng lại ngay bây giờ… hay cứ để mặc cho trái tim dẫn lối?”

Ngoài kia, gió đêm khẽ thổi, như tiếng thì thầm không lời đáp. Và Huy biết, cuộc chiến trong lòng cậu chỉ mới bắt đầu.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×