ngọt sủng ceo

Chương 4: Thử thách nhỏ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày hôm đó, Lạc Tử Vy bước vào quán cà phê “Thanh Trà” sớm hơn mọi khi, vừa để chuẩn bị cho ca sáng, vừa để tránh những bất ngờ không mong muốn. Trái tim cô vẫn còn hồi hộp sau lần gặp gỡ gần đây với Đình Hạo. Ánh mắt cô cứ vô tình dõi về cửa, tự hỏi liệu anh có xuất hiện không, liệu lần gặp này có xảy ra điều gì đặc biệt nữa không.

Quán cà phê tỏa hương trà và cà phê nhẹ nhàng, khách hàng không quá đông, chỉ vài người quen lặng lẽ đọc sách, trò chuyện nhỏ. Tử Vy vừa lau bàn vừa chuẩn bị đồ pha chế, ánh mắt thỉnh thoảng liếc về cửa như một thói quen khó bỏ.

Khoảng 8 giờ sáng, tiếng chuông cửa vang lên, vang vọng khắp quán. Cô giật mình, quay lại, và tim cô lại đập nhanh: Đình Hạo bước vào, bộ vest xám gọn gàng, bước đi điềm tĩnh, ánh mắt sâu thẳm nhìn khắp quán. Anh dừng lại trước quầy, giọng trầm vang lên: “Cà phê đen. Không đường. Nhanh.”

Tử Vy cười khẽ, vội vàng pha cà phê. Khi cô đặt ly trước mặt anh, anh nhấp một ngụm, ánh mắt dịu dàng nhìn cô: “Cô vẫn ổn chứ?”

Cô đỏ mặt, gật đầu: “Vẫn ổn… còn anh thì sao?”

Anh hơi nghiêng đầu: “Tôi cũng vậy.”

Trong lúc không khí đang yên ắng, tiếng cửa quán bật mạnh, một cô gái cao, mặc áo khoác đỏ sặc sỡ bước vào, gương mặt đầy tự tin và hơi kiêu kỳ. Ánh mắt cô ta dừng ngay trên Đình Hạo, nở nụ cười đầy ẩn ý.

“Ồ, đây là quán của cô ấy à?” cô gái hỏi lớn, giọng đầy khiêu khích.

Tử Vy nhíu mày, bước tới: “Xin lỗi, cô làm gì vậy? Đây là quán của tôi, xin đừng làm phiền khách khác.”

Cô gái chỉ cười nham hiểm: “Ô, có phải đây là cô gái mà Đình Hạo nhắc đến không? Thật là nhỏ bé so với tưởng tượng.”

Đình Hạo đứng dậy, đôi mắt đen lạnh lùng nhìn cô gái: “Xin lỗi, cô có thể ra ngoài không?” Giọng nói vừa trầm vừa uy lực, khiến không khí quán cà phê bỗng chốc lặng xuống.

Cô gái nhún vai, giọng vẫn đầy khiêu khích: “Ồ, có vẻ anh ấy… quan tâm cô gái này lắm nhỉ?”

Tử Vy đỏ mặt, hối hận vì không chuẩn bị tâm lý trước sự xuất hiện của kẻ thứ ba. Cô cắn môi, cố gắng giữ bình tĩnh. “Anh ấy không cần nói, tôi hiểu.”

Nhưng cô gái kia không chịu dừng lại, tiến lại gần quầy, đẩy nhẹ ly cà phê của Tử Vy, làm một chút cà phê đổ ra bàn. “Ồ, có vẻ cô ấy không biết giữ khách cho đúng cách.”

Tử Vy hít một hơi thật sâu, nhưng chưa kịp phản ứng, Đình Hạo đã tiến tới, đặt tay lên vai cô gái, ánh mắt sắc lạnh: “Dừng lại. Không được phép phá quán cà phê của người khác.”

Cô gái giật mình, nhưng vẫn tỏ vẻ kiêu căng: “Anh không có quyền bảo tôi.”

Đình Hạo nhìn cô gái bằng ánh mắt sắc bén, giọng nói lạnh lùng nhưng đầy uy lực: “Tôi không chỉ có quyền, tôi sẽ đảm bảo cô không làm phiền người khác thêm lần nào nữa.”

Cô gái sững người, rồi hậm hực bước ra khỏi quán. Tử Vy thở phào, nhìn anh với ánh mắt đầy biết ơn: “Cảm ơn anh… nếu anh không ở đây, chắc tôi sẽ không biết xử lý thế nào.”

Đình Hạo nhìn cô, đôi mắt sâu lắng: “Cô không cần lo, tôi luôn ở đây để bảo vệ.”

Tử Vy bất giác đỏ mặt, cảm thấy trong lòng có một sự ấm áp lạ kỳ. Đây là lần đầu tiên cô cảm nhận được sự quan tâm thực sự, vừa uy quyền vừa dịu dàng, đến từ một người đàn ông mà cô vừa quen biết.

Sau khi mọi thứ lắng xuống, cô ngồi lại quầy, tay vẫn run run. Đình Hạo ngồi đối diện, nhìn cô một cách chăm chú: “Cô không sao chứ?”

“Vẫn ổn…” cô trả lời, cố gắng nở nụ cười.

Anh gật nhẹ, ánh mắt dịu dàng hơn: “Nếu có chuyện gì, cứ nói với tôi.”

Cô đỏ mặt, cúi xuống, cố gắng bình tĩnh. Trong lòng, cô biết rằng, từ lần gặp gỡ thứ hai này, mối quan hệ giữa cô và Đình Hạo sẽ không còn đơn giản nữa. Một người đàn ông vừa uy quyền vừa quan tâm, vừa lạnh lùng vừa dịu dàng, đang bước vào cuộc đời cô.

Khi ca sáng dần kết thúc, khách hàng rời đi, chỉ còn lại Tử Vy và Đình Hạo. Anh đứng lên, chuẩn bị ra về, ánh mắt dừng lại nhìn cô: “Cô làm tốt hôm nay. Đừng lo lắng quá.”

Cô đỏ mặt, khẽ mỉm cười: “Cảm ơn anh… tôi sẽ cố gắng.”

Anh gật nhẹ, bước ra khỏi cửa quán, để lại Tử Vy ngồi lặng im, trái tim vẫn còn rộn ràng. Cô biết rằng, thử thách đầu tiên đã qua, nhưng cuộc hành trình phía trước mới thực sự bắt đầu.

Trong lòng cô, một câu hỏi xuất hiện: liệu lần gặp thứ ba, mối quan hệ giữa cô và Đình Hạo sẽ tiến triển ra sao? Liệu anh sẽ tiếp tục quan tâm, bảo vệ cô, hay sẽ có những thử thách lớn hơn?

Câu trả lời vẫn chưa rõ, nhưng trái tim Tử Vy đã sẵn sàng đón nhận những bất ngờ, những thử thách và cả những khoảnh khắc ngọt ngào đang chờ phía trước.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×